Nhân dịp nhiều nơi được hạ cấp phòng dịch Cô Vi, gửi Vườn mấy dòng thơ với mong ước Cô chỉ dạo chơi ở Việt Nam xuân này thôi . Xuân Cô Vi Tả lợn chưa qua Cô Vi đã tới Tan nghiệp nát nhà Kêu la ôi ối. Sáng trưa chiều tối Thời sự, chuyên đề Chồng vợ đuề huề Đau lưng mỏi gối. Nghe đồn Cô mới Đanh đá đa tình, Yêu ghét giữ mình Kẻo không kịp hối. Giao thừa giông tố Chốt xuân Cô Vi Xuân mùa hội tụ Xuân mùa cách ly.
· CHIỀU QUÊ Mây trời lảng bảng riêu cua Gió lênh đênh thổi chiều vừa nguội ngon Trăng treo như quả cà giòn Ông thần nông cắn vết tròn phần hơn Với tay con gái dỗi hờn Lúa đòi ăn gở chập chờn ánh sao Lời dòng sông cái thì thào Dỗ bờ mương nhỏ uống trào bờ êm Đàn dơi bấu mép bóng đêm Kéo về màn tối giăng lên chân trời Tháp chuông thong thả từng hồi Bụi tre lẳng lặng dáng ngồi tụng kinh Em len lét ngõ một mình Chạm anh cong ánh mắt tình cô đơn Em ơi! Cả ngụm hoàng hôn Anh vừa hớp cạn ngợp hồn chiều nay..
Vua chơi Lan Quan chơi Trà Đàn bà chơi đàn Ông Người thành công là phải chơi Kiếm.. Kỉ niệm cây Kiếm Vị Hoàng nhà huynh @bến đò xưa đã nở (Hoa nở nhà bác Bến Đò,Vuanop và sưu tầm..)
Tự nhiên mất hết hồn thơ Cắn bút hàng giờ ,chả viết nổi câu Vườn thơ bỏ ngỏ đã lâu Bởi ham chắn cạ quên câu thơ buồn BIỂN HÁT Em sẽ về nghe biển hát chiều nay Nghe hàng phi lao rì rào trong gió Tay đan tay nhìn ánh trăng sáng tỏ Cùng sánh vai vui vẻ phút bên nhau Biển bạc đầu vẫn hoài vọng canh thâu Khi trăng lên sóng ấp ôm bờ cát Biển mặn mòi ngàn năm vẫn hát Khúc tình ca ru trong gió ngàn khơi Biển vẫn đợi chờ những con sóng xa khơi Tình biển bờ muôn đời vương vấn thế Như tình em qua mấy mùa dâu bể Vẫn ngọt ngào và tha thiết đắm say . Ai có về nghe biển hát chiều nay
Anh có về nghe biển hát chiều nay Để đôi tay đan vào trong cánh sóng Bờ môi mềm bất ngờ chợt lóng ngóng Khẽ rì rào sóng hát khúc tình ca Rồi ngày mai cánh buồm lại vươn xa Bao khát vọng giữa biển trời sóng vỗ Ở nơi này em sẽ là bến đỗ Đợi anh về nghe biển hát chiều nay...
Cảm ơn người đã đặt tên Luyến lưu khoảnh khắc ngày đêm giao thời Nhẹ nhàng tựa áng mây trôi Sánh đôi đâu chỉ một chồi hai bông.. (Roniniloveu)
Tới Tiêu Dao lòng trào khoái lạc Ghé vườn thơ ngơ ngác khách chơi Tiêu giao lạc thú trên đời Hỏi người thiên hạ ai người không mê Kiếp nhân sinh tràn trề bể ái Cõi hồng trần hoa trái đơm bông Lửa yêu càng dập càng nồng Thú vui càng cản càng lòng ước ao Thân quan hoạn xác trao cung cấm Hồn vẫn còn say đắm nguyệt hoa Sớm chiều điện ngọc vào ra Tịnh thân ai tịnh lòng ta được nào Lòng mơ tưởng ôm đào ấp mận Trong mặn nồng kề cận người thương Nguyệt hoa ai nỡ chán chường Yêu hoa nên phải lần đường tìm hoa Cõi thiên thai đường xa ta bước Nơi hữu tình non nước ta thăm Đời người bất quá hơn trăm Chả vui chi để hờn căm tủi buồn Việc chi phải cúi luồn danh vọng Tình và tiền đâu trọng đâu khinh Tới đây mình lại là mình Vần thơ tìm lại dáng hình người xưa .
Biết cụ là Công công mê gái Cũng giống như Lao Ái bên Tàu Tránh xa gái gú đã lâu Bởi thiến sót, cụ vẫn cầu nguyệt hoa. Hoan hô cụ ấy nhà ta...
Vạn lý tầm hoa đến độ già Công công mê gái lại sinh ra Bất đái Biển Hồ phi hảo hớn Gia gia phố núi ghẹo nguyệt hoa
Công công nào phải đâu lại cái Nên khác xa Lao Ái bên Tàu Nguyệt hoa hoa nguyệt đã làu Thế gian lại lắm Thị Mầu lẳng lơ Lẽ nào nhắm mắt làm ngơ Sót còn thì cũng ghẹo cho đỡ buồn...
Hư thói kia đếch chừa dẫu chết Tật giăng hoa quá Tết còn nguyên Đại gia phố núi hết tiền Thẫn thờ đi mót cái duyên thuở nào...
Thói lẳng lơ Mầu kia đích Thị Dở ông bà rõ chị Thắm kia Còn duyên đi sớm về khuya Hết duyên đá thúng đụng nia cả ngày...