"Hạnh phúc" chính là khái niệm khó định nghĩa nhất của đời người. Có người chỉ cắt nghĩa nó bằng một câu, nói lên bằng cả niềm vững tin. Có người cả đời sống trong hoài nghi hạnh phúc là gì? Trong tình yêu, đôi lứa được bên nhau là hạnh phúc. Mỗi sáng thức dậy, trao nhau một nụ cười là hạnh phúc. Hạnh phúc đối với cô gái là khi anh ấy mặc vừa chiếc áo mình tặng. Hạnh phúc đối với chàng trai là đếm từng mẩu thuốc lá trong lúc đợi giờ cô ấy tan ca. Hạnh phúc với họ có thể diễn tả bằng mọi thứ. Em khẽ cười, hỏi anh về hạnh phúc Có phải chăng là đôi lứa bên nhau Rồi nâng niu quý trân từng khoảnh khắc Vững niềm vui cho đến lúc bạc đầu Đối với kẻ cô đơn, đừng tưởng họ không có hạnh phúc. Hắn dễ dàng chấp nhận sự hạnh phúc. Hạnh phúc là khi hắn ngồi một mình trên ghế đá năm xưa, kiếm tìm chút dư âm của mùa yêu cũ. Hạnh phúc là khi hắn thẩn thơ hát lại khúc ca kỷ niệm, rồi nhớ lại nụ cười của em năm ấy. Hạnh phúc là khi hắn chẳng biết thế nào là hạnh phúc. Hắn tưởng thế là hạnh phúc... Chúng ta sẽ thật sự hạnh phúc khi tin rằng mình hạnh phúc. Hạnh phúc không phải là đích đến, mà hạnh phúc chính là cả quãng đường.
TẶNG CÁC BẠN ! Sáng thức dạy cứ cười cho thỏa Đời bây giờ đã ngả về tây Nhiều niềm vui nữa nơi này Sân Đình vui nhộn quanh năm tháng ngày Từ nay cứ tươi cười thỏa mãn Cùng anh em bè bạn mến yêu Đời nay đã đổi thay nhiều Làm thơ tặng bạn mỗi ngày thêm vui !
Hình ảnh buổi hoàng hôn đầy rẫy trong thi ca, nhưng người ta mặc nhiên coi hình ảnh đó tượng trưng cho nỗi buồn man mác: Chiều hoàng hôn Tím cả dòng sông Đò sang bến mới Mà nhớ em thiết tha trong lòng... (Nhạc phẩm Hoàng hôn màu tím - Nhạc sĩ Thế Hiển) Thi sĩ Hữu Loan cũng đắm chìm trong sắc tím ráng chiều, mượn những giọt nắng cuối ngày thay cho những giọt nước mắt để khóc thương người em gái nhỏ hậu phương: Chiều hành quân Qua những đồi sim... Những đồi hoa sim... Những đồi hoa sim dài trong chiều không hết Màu tím hoa sim Tím cả chiều hoang biền biệt (Màu tím hoa sim - Hữu Loan) Cảnh có thể sinh tình, nhưng tình không phiền đến cảnh, đó là điều tuyệt diệu của hoàng hôn. Trong lòng có tình thì hoàng hôn buông xuống thật diễm lệ. Ráng chiều toả những giọt nắng cuối ngày xuống vai em, chiếu nghiêng qua suối tóc cho anh một thoáng ngẩn ngơ. Hoàng hôn gọi thành phố lên đèn, gọi đôi chim về tổ, gọi thuyền về bến... Trở lại với "Nắng nhạt hoàng hôn", bài thơ cho chúng ta cảm xúc thật nhẹ nhàng. Cảnh cũng vậy thôi: đàn cò chao cuối xóm, cánh vạc lượn đầu thôn...Tác giả đi dạo cùng mây chiều và gió nhẹ, để hồn thơ tự do bay giữa không gian. Đó là bởi trong lòng có tình. Xin hãy để lòng mãi có tình.
Có thể nói những lời bình thơ của em ko thể chê vào đâu được ,phân tích từng câu từng ý trong bài thơ . Xin chân thành cám ơn em
Em phải cảm ơn chị mới đúng, nhờ chị thì em mới có thơ để bình. Cũng quá lâu rồi em không trở lại hoạt động văn nghệ sau nhiều năm vì nhiều lý do. Diễn đàn Vườn thơ Tiêu Dao Hội đúng là đất lành chim đậu. Chúc chị sức khoẻ, và mỗi ngày thêm nhiều ý thơ tươi mới.
Nói hay, bình hay lắm ! Câu từ vuông vức, nhiều câu thiếu chữ nhưng vẫn đủ ý. Diễn giải nhưng vẫn để vài khoảng trống để người đọc tự điền, tự chiêm nghiệm. Nghe đâu đó một giọng văn từng chải, hào sảng, và có chất ngông của bậc tài tử bỡn đời . Sân đình, đã có một @Tào Tháo giờ lại thêm một@BáchBéBỏng . Rất hay, rất đáng đọc và chờ đợi. May cho hai ông là tác giả còn sống, chứ nếu không người ta cũng bật dậy vả cho phát nhè nhẹ vào má mà hỏi : sao mà yêu đến thế !
Chương trình từ thiện "Ấm áp mùa đông 2014" được thực hiện tại É Tòng, Thuận Châu, Sơn La. Em có vinh dự được tham gia từ những ngày đầu, bản thân tự trải nghiệm chuyến đi. Phóng sự "Ấm áp mùa đông 2014 - Hành trình trao yêu thương" là do em viết (lúc đó em cầm nick Mod08), và nếu ai để ý thì cuối phóng sự có đăng một bài thơ không tên. Nay em xin post lại giới thiệu với các chú, các anh chị và các bạn trong Vườn thơ Tiêu Dao Hội. Bông trạng nguyên nở sớm... Đỏ thắm non cao Em vui bước tới trường học chữ Vén mây mở lối em vào Quê em vào mùa lúa rộ Hương ấm no tỏa ngát thung sâu Má em hồng và mắt em nâu Long lanh ngước về tương lai mới É Tòng ơi! Bản mình xin cứ đợi Những mầm non đã trổ lộc đầu cành Cuộn trào nhựa sống tuổi xanh Rồi xuân mới vươn vai thức dậy...
Xin mời @BáchBéBỏng Vào bình bài thơ này nhé em ! GIỮ KỶ NIỆM Người đã nhạt, như quên rồi chốn cũ Anh lặng thầm ấp ủ mộng tình lang Nhặt lá rơi, gom nhớ giữa nắng vàng Ôm kỷ niệm chứa chan ngày xuân ấy Anh sợ lắm , nó thành băng tan chảy Ướt trên tay rơi mãi phía cuối dòng Anh ngậm ngùi , giữ chặt dạ thầm mong Chút nắng nhạt chẳng hong tàn kỷ niệm...!!!
Kỷ niệm đâu của riêng ai Mà xây đắp lại bởi hai tấm lòng Người về đêm đợi ngày mong Người đi cứ nhạt tựa không luyến gì Ngày xuân ngắn ngủi vừa đi Hạ sang thu tới trách vì khác xa Lại vẫn là "kẻ nhớ, người quên". Lạ một điều là chàng trai không hề trách cứ một lời. Chàng chỉ biết nhặt lá rơi, ôm ấp kỷ niệm, và chỉ sợ lỡ tay làm vụn vỡ. Anh sợ lắm, nó thành băng tan chảy Ướt trên tay rơi mãi phía cuối dòng Khi vắng xa người, còn mình tôi thênh thang một trời kỷ niệm. Chỉ biết ngậm ngùi đếm lại từng ngày hạnh phúc. Bàn tay còn nguyên hơi ấm quen, áp lên má còn thơm nồng hơi thở. Người đi rồi, giọt nắng biết toả vai ai? Để nắng nhạt dần... Anh ngậm ngùi, giữ chặt dạ thầm mong Chút nắng nhạt chẳng hong tàn kỷ niệm...!!! Kỷ niệm là của chung, người đi cũng chẳng xé bỏ được. Hãy để kỷ niệm cho tôi cất giấu, người cứ đi đi...
Tuyệt phẩm bình thơ @BáchBéBỏng Chúc mừng em có những lời bình về thơ tình rất hay. Chắc ngày xưa tình yêu của em lãng mạn lắm nhỉ ?
Sáng thứ 3 tươi cười chào bạn Ta cùng nhau tỏ cạn chân tình Gửi nhau lời chúc thanh bình Mỗi ngày một tốt chúng mình càng vui Như bốn biển tình thân vậy đó Cùng về đây ta có vườn thơ Nhà chung như thể trong mơ Lời hay ý đẹp ko chờ mà lên !
Tình bạn bè là nôi ấp ủ Bao bạn hiền như nụ hoa xinh Cùng nhau chia sẻ tâm tình Tiêu Dao phóng tác anh minh tỏ tường ! Còn đượm thắm tấm lòng trân quý Của Tiêu Dao thâm thuý bao nhiêu Nghĩ suy say đắm nhiều điều Vào Tiêu Dao Hội mới siêu xao lòng !
Mời bình thơ @BáchBéBỏng Có lúc buồn hoa vẫn đẹp vẫn thơm Chim vẫn hót khi bình minh quay lại Có con tim chìm trong hoang dại Vị ngọt ngào nhấm trái cô đơn Có khi nào anh lại nhớ em hơn Khi trời đất lại hoà vào thương nhớ Lẳng lặng nghe con đường ta chăn trở Rót tình em vào nỗi nhớ vô hồn Lâu lắm rồi em còn nhớ hay ko Anh vẫn tìm trong cuộc đời dâu bể Mấy trăm lần anh có thể nào nguôi !
Từng câu chữ thiết tha trìu mến Gửi cho nhau đây bến yêu thương Anh em xa cách dặm trường Nhờ Sân Đình chắn xa phương kết gần ! Ta vui vẻ ngàn lần cùng bạn Nối vòng tay kết vạn lời thương Hẹn nhau giữa chốn Sân Đình Cùng nhau bước tiếp con đường Chắn.com !
VƯỜN THƠ TDH ! Ai đã dựng lên TDH Ấm tình thơ luôn cất vang ca Bạn chơi bốn biển chung mà Có Sân Đình chắn thơ ca sáng ngời Sân Đình ta luôn mời vẫy gọi Các bạn chơi và nói tâm tư Em anh bốn biển chẳng từ Êm đềm tình bạn, thực hư trau dồi Ghi bút viết thì thôi lâu lắm Hãy vào đây gửi gắm tình thơ Cũng như nói chuyện thật mờ Không còn khoảng cách bến bờ xa xăm Lòng thấy được ngàn trăm tình cảm Các bạn xa đều đã về đây Nói lên tình nghĩa vơi đầy Sân Đình Chắn Phỏm về đây vui nào ! P/s: mình mới đi học thơ đc chục hôm Nếu ko hay xin các bạn đừng ném đá @maithuyanh0205 nhé