Lẳng lơ gió cởi yếm đào Lõa lồ dòng nước dội vào tràn đêm Hớ hênh trăng khỏa bên thềm Kìa Em! Hãy buộc mượt mềm lại đi
Chuông chùa Tiểu đánh tiếng ghen ở ngoài sân khấu là đêm đi rình ai giam được cái chữ tình Thị Mầu tay quạt tay phanh áo hờ trách gì cái đứa lẳng lơ sao em ăn táo để chùa tụng kinh biết là Tiểu cũng như mình làm thân con gái còn rình gì nhau ở ngoài sân diễn là đâu cửa trước thì đóng cửa sau thì mời bão đâu ở tận cuối trời em là nắng của một thời còn mưa một thời kẻ đón người đưa vào chùa mới biết sân chùa lắm rêu
Thân em , con gái nhà quê Nhỡ thì quá lứa em ra cửa chùa Thiên hạ đồn em lẳng lơ Đành em chịu tiếng đến giờ ... nói sao !