xin khuyến mại 2 dữ liệu cho các sĩ tử đi thi( thi sĩ) làm bài nè: - bạch là trắng. ù bạch định nghĩa là toàn các cây trắng. xưa nay chúng ta nhầm là than quảng ninh( dù cũng chả sao). như thế phải ù hắc định mới đúng. (Sao không thể ù: ra bạch long vĩ nướng hải sản, mà lại người này truyền dạy cái sai cho người kia, rồi cũng có người biết mà chả ai lên tiếng, kệ, không quan tâm. bảo sao xã hội đảo điên, trắng đen lẫn lộn) . - xưa có 1 bà, chửa mãi không đẻ. đến lúc gần chết mới trở dạ đẻ ra 2 cụ già tóc bạc. hỏi ra mới biết 2 đứa lễ phép quá, cứ thay nhau " mời anh ra trước" , mãi rồi "mời cụ ra trước" mà vẫn chẳng đứa nào chịu ra trước. đến lúc nghe mẹ sắp mất mới lật đật chui ra, đầu râu tóc bạc hết cả rồi.
1. Chồng em áo rách em thương Còng lưng áo gấm đứng đường em khinh... 2. Chắn thời Kính nhất cụ Chi Khinh thằng Nhị Sách lưng thì khom khom... 3. Trông xa nhang nhác sĩ điều Lại gần hóa cụ người yêu bà Còng... 4. Thương ông lắm vợ nhiều con Phải ngậm bồ hòn chống gậy lang thang...
1.Chiến tranh thời loạn, lầm than Cụ còng chống gậy, hỏi han đường về. 2. Cụ còng chống gậy hỏi han Hai con Văn, Vạn buôn than chưa về?
Bác hai sách gậy tìm bao.. Thương cô bán chổi, vô mao nhẵn lì.. Câu thơ trên nói lên đời sống thực của các cụ đơn thân. Nhưng vẫn còn xung mãn.( khả năng em bị ban nick... )
Nhị cười tuổi trẻ nhị chơi Già rồi sách gậy khắp nơi tung hoành Tung hoành lên tận mây xanh Bồng lai tiên cảnh là anh sân đình