Bớ người ta ai làm nấy chịu Trách chi người bận bịu giang sơn Thánh ơi nghe Thánh nỉ non Có khi tâm trạng héo mòn hơn ta...
Chày kình muốn cầu Lam thoả trí Hợp Phố còn hoan hỉ chờ châu Cô cô giờ ở nơi đâu Để Tham ôm mối âu sầu tương tư Cây liền cành mộng như lửa đốt Chim liền cánh ruột sốt tựa nung Mơ màng nhớ buổi tương phùng Khúc nhạc song tấu hát cùng Cô cô Hồn ngây ngất như mơ như mộng Tim đập dồn tiếng vọng yêu thương Kìa ai má thắm môi hường Bờ môi căng mọng toả sương mịt mờ Để xao xuyến thẫn thờ lòng khách Để rộn ràng thổn thức con tim Giờ đây hồn lượn đi tìm Mà sao cô vẫn lặng im như tờ Để cho Tham thẫn thờ nhung nhớ Đêm vật mình giấc ngủ chả yên Gặp chi cho để thêm phiền Biết chi thêm lại đảo điên cõi lòng Những mong muốn chữ đồng một dải Những mơ màng nhân ngãi thành đôi Song ca ta lại chung lời Dập dìu tiếng hát chả rời tay nhau Ôi mộng đẹp một màu tươi thắm Ôi tình nồng càng đắm càng say Hỡi ôi trời thẳm đất dày Nào ai thấu được lòng này của Tham.
Tham sầu giờ thảm lại bi Đa tình đa cảm làm chi cho buồn Cô giờ một nách hai con Được tin thôi cũng hết hồn Thần Tham.
Tình ngay thẳng lý gian ai biết Cứ nhăm nhe đổ hết thân này Miếng đâu bỏ tiếng ở đây Cô cô bác bác có hay không nhờ...
Thần Tham mãi ẫm ờ chả tỏ Đạo thông thường chả rõ ngược xuôi Chú dì, cậu mợ, một đôi Cô cô bác bác đạo trời khó thông Chú với cô thuận dòng thuận lý Cô với chú hợp ý hợp tình Tự nhiên gán ghép linh tinh Để cho đến nỗi thiệt mình lợi đây.
Thần Tham quả tràn trề mộng tưởng Chữ tình còn vất vưởng chưa nguôi Người ta đã có con rồi Dàn hàng ra đó để coi cái gì Hay Tham định trồng si trước ngõ Hay định làm ngọn gió cuối đông Người ta là gái có chồng Hai con hay một ngó trông làm gì Gió cuối đông làm chi cho lạnh Si xó đường cô quạnh lắm thay Con xin vái bố lạy thầy Có đi thì chớ rủ bầy ma theo.
Nghĩa huynh đệ bấy nhiêu tha thiết Tình Tiêu Dao trời biết đất hay Anh em như thể chân tay Vui thì cùng hưởng buồn này cùng chia...
Oan Thị Kính kiếp này khó tỏ Lệ Chi Viên cắn cỏ ngậm cười Chỉ là tán gẫu chút thôi Nhẽ nào trâm gãy bình rơi thế này...
Một bức tranh bốn người bốn vẻ Hai người cười hai trẻ oa oa Vướng con Tham cũng chả tha Trên hết chỗ bíu, Tham sà xuống chân Kìa bức tranh dương trần khó kiếm Tấm chân tình tô điểm lòng son Mặc nàng một nách hai con Thần Tham vẫn cứ cúi lòn ôm chân.
Té ra bác Ước thích Mút gà Chợ Phiên mò mẫm hái trộm hoa Cà phê bỏ mặc không chăm, tưới Ngày đêm ngơ ngẩn mộng gần xa...
Thấy Mút gà mấy hôm lẩn vẩn Cũng mượn lời thơ thẩn đùa vui Giữa trưa thấy vắng bóng người Cho nên ong mới buông lời ghẹo hoa Quên một nỗi chúng Ma tai mắt Hồn rập rình ở tất mọi nơi Sờ ra còn chối đằng trời May mà cơm mới đương sôi chửa nhừ Chậm tý nữa coi như xong chuyện Mút gà kia ta luyện thành đan Bấy giờ Thánh Chém, Thần Tham Biết ra thì cũng chả làm gì nhau.
Chân gà nướng làm đầu câu chuyện Mút mãi rồi sẽ nghiện mất thôi Chúng em lo bác cao tuồi Rủi may hóc cái tìm người nơi nao...
Thật với bác em dân cửu vạn Chỉ ước mơ bầu bạn Bát gàn Cùng nàng đi khắp thế gian Chân to mới vững dặm ngàn xông pha... P/s: Sà bác nhé...