Được làm Ma Xó Sân Đình Dọc ngang khắp chốn thoả tình lượn bay Vẫy vùng khắp đó cùng đây Lượn lờ sớm tối ta bay thoả tình Cám ơn các Mod Sân Đình Ra tay phù phép cho mình thành Ma Giờ ngồi thụ hưởng hương hoa Anh em vui thú hát ca tưng bừng.
Tiện đây xin được chúc mừng Chị em phụ nữ trên rừng dưới sông Tháng Ba ngày Tám mênh mông Sớm quần chiều váy tối không mặc gì...
Mê chắn cạ Sân Đình ta tới Thích văn chương tối tối bình thơ Dẫu thân chữ nghĩa i tờ Ngày đêm vẫn cứ mày mò vịnh ngâm Hai mười bảy, tháng năm ngày một Nghĩ mừng thầm ngày tốt ghi danh Phẩm hàm tước vị tiến nhanh Nhất phẩm tri phủ rành rành chẳng sai Nơi chắn vịnh miệt mài thơ phú Chốn trăm cây vui đủ mọi nơi Sân Đình ai cũng biết người Sống vui, sống đẹp, lại chơi hết mình Vui bè bạn đã tình muôn nẻo Thích thơ ca đã dẻo tay nghiên Đêm đêm giải nỗi ưu phiền Gắn mình ở chốn chợ Phiên như nhà Văn đã đạt thành Ma một Xó Chắn đã thành tri phủ oai phong Sân Đình luận thưởng ban công Tỷ bảo dễ mượn như trong túi mình Nghĩ cũng thật thoả tình thoả chí Ngẫm cũng mừng, hoan hỷ biết bao Thơ cười theo thể phong trào Dở hay mấy nhịp gửi vào góp vui.
Học tập bác chơi vui sống đẹp Chúng em đây cắp dép chạy theo Dẫu rằng hiện tại còn nghèo Tương lai chắc chắn vàng đeo đầy người...
Thân Ma xó lang thang vạ vật Ngẫm chuyện đời giả thật bất phân Hôm qua muốn xích lại gần Mà nay hờ hững chẳng cần anh em...
Mời uống rượu không thèm bắt chuyện Gọi giao lưu bỏ điện (thoại) chả nghe Mặt nhăn mày nhó cái giề Anh em cắt xít ra đê mà ngồi...
Triền đê khép nép anh ngồi Tay cầm tẩu thuốc ngẫm đời " vẫn ngu" Chùa kia vào đấy mà tu Ba tầng cổ tự mây mù phủ che.
Bởi theo anh, thế thời chả tỏ Bạc với vàng biết có hay chăng Giờ thành Ma Xó mấy thằng Lang thang thơ thẩn, lăng xăng khắp đình.
Tiếng ai oán đêm đêm thổn thức Hồn vật vờ vượt ngục chui ra Hữu tình Ma lại gặp Ma Sao không kết bái một nhà cho vui.
Bởi tiếng mõ ỉ ôi chưa tỏ Nhạt mùi hương trách gió không mang Nên hồn vất vưởng lang thang Để cho lỗi hẹn, nhỡ nhàng tình kia.
Đời lữ khách nhục vinh vứt bỏ Chỉ có tri kỷ tỏ lòng ta Trời cao đất rộng bao la Đệ huynh tứ hải một nhà thôi anh...
Làm Ma xó nơi nào trú ngụ Dưới sương đêm giấc ngủ chẳng yên Tìm nơi miếu mạo chùa chiền Kiếm chút lộc sái khách thiền đánh rơi
Áo quần khăn vấn đỏ hoe Mồm ngậm tẩu thuốc còn khoe dáng ngồi Thất Thời thất thế thì thôi Văn thơ sao nỡ nặng nặng mùi mắm tôm Ba vợ tối chả được ôm Vạ ban nguyệt lão nên cơm cháo gì Đào hoa rực rỡ xuân thì Ong qua bướm lại còn gì là hoa Lò to đêm bảy ngày ba Trẻ ham đóng gạch về già còng lưng Nón mê áo cói dây thừng Làm thân con ở chui rừng tìm trâu Áo xiêm ràng buộc lấy nhau Vào luồn ra cúi công hầu mà chi Văn nhân gác bút cầm chùy Co chân chọc bưởi khác gì phàm phu Thất tình mà lại đi tu Học theo sách ấy thì sư đầy đường...