dạ em cung biêt là vậy anh ạ, nhưng anh ơi đơi là bể khổ,tình là dây oan em cũng biết chăng thể yêu người mãi nắng miệt mài cũng có lúc mưa rơi trái tim em chỉ say đắm một người đã xao xuyến khi ghe lời mật ngọt đón đợi tình như sa mạc chờ mưa tưởng yêu ngươi và người cũng yêu em em dã yêu ngươi ấy nồng cháy giơ mối tình thơ em đã vùi chôn chỉ giữ lấy đắng cay hờn tủi của một thời em bước đi lầm lũi những thương nhớ của tình yêu đã mất VĨNH BIỆT NHÉ NGƯỜI EM YÊU NHẤT
Ở đời, ngẫm một điều thà yêu nhầm còn hơn lấy nhầm. Hãy chọn người yêu bạn đừng bao giờ chọn người bạn yêu để lấy và người ấy sẽ đem đến hạnh phúc đích thực cho bạn.
đã bao lần em ngắm nhìn ngọn nến sáng bừng lên trong bóng tối đêm đen ngọn nến mảnh mai,thân nến yếu mềm vẫn thắp sáng tim mình thành ngọn lửa dẫu thời gian trôi nến không là nó nữa sẽ ngắn dần và lệ úa quanh thân nến vân chay,và đốt chính thân mình cho ngọn lửa mà không hề hối tiếc có phải chăng vì quá yêu mãnh liệt hay ngây thơ khờ dại cũng bởi yêu dù biết đơn đau, phải khóc thật nhiều nến vẫn hết mình để tình yêu phải sáng dẫu thắp chỉ một lần,một lần thôi rất ngắn hay sẽ cháy cả đời vì một tình yêu HAY SẼ CHÁY CẢ ĐỜI VÌ MỘT TÌNH YÊU
bật mí anh nhé,có thể trên đời cung nhiều ngươi yêu nhau ,nhung em khẳng đinh không ai yêu vợ như chông em (mỗi ngươi đều yêu đối phương theo cách riêng của mình ma anh )
thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang em lang thang trên vỉa hè ký ức nhặt nỗi buồn và niêm đau có thực và bất chợt em cảm thấy cô đơn
anh khóc đấy nhưng chắc gì đã khổ còn tôi cười nhưng lệ đổ trong tim cuộc đời tôi có biết bao sóng gió người tôi hận cũng là ngươi tôi yêu
thế thì mừng cho em, anh cũng may mắn có được người rất yêu và hy sinh cho mình. Gia đình là tiền đề cho sự phấn đấu của sự nghiệp, "Đằng sau sự thành công của người đàn ông luôn có bóng dáng người phụ nữ" .
ai tung hoa phượng lên trời để cho trai gái hân đời vì yêu người ta vá áo bằng kim em đây xin hỏi vá tim bằng gì?
quá khứ trôi đi quá khứ buồn nhìn lại quá khứ lệ càng tuôn chẳng biết ai tạo nên quá khứ bấy nhiêu quá khứ bấy nhiêu buồn
lòng buồn chợt thấy sót xa anh giờ là của người ta mất rồi em buồn nước mắt mặn môi âm thầm tự hỏi hết rồi sao anh ?
em cay đắng nhìn anh yêu kẻ khác lòng em giân nhưng chẳng biết làm sao đành mỉm cười khi con tim thất bại niềm chan chứa ẩn đầy trong khoe mắt
nắng đã lên sao tim vân lạnh mưa đã tạnh sao lệ vân rơi sóng vẫn chơi vơi để bờ cát đọi em chỉ vui với vẻ ngoài tinh nghịch còn nỗi sầu chất chứa trong tim biết nói sao cho người ta hiểu sống âm thầm là cách sống của riêng em ở nơi ấy xin bình yên anh nhe hãy coi em như hạnh phúc thoáng qua mang nụ cươi ,nước mắt lẫn xót xa quên em nhé và coi là kỷ niệm
mưa đang khóc hay lòng tôi rơi lệ mưa rớt xuống còn lệ thâm vào tim trái tim tôi bao ngày quên sưởi ấm hóa băng rồi có ấm lại được không
bầu trời xanh thẳm mang chữ NHỚ chim én bay về rệt chữ THƯƠNG yêu anh em nguyện mang chữ ĐỢI năm tháng thuy chung chọn chữ CHỜ
ở quanh em bạn bè nhiều vô kể hiểu đươc em thực sự có mấy người đời họ buồn thì em có mặt khi em buồn thử hỏi có mấy ai ( nên em vao khoảng trời riêng, NGƯƠI BAN LÚC NÀO CŨNG RANG TAY NHƯ CHÚA ÔM CON CHIÊN)
anh ơi cười lên nhé cho đời thêm mơ ước mở rộng long tha thứ sống bao rung bỏ sau lưng nhưng gi là quá khứ để bắt đầu mộ cuôc sống vô tư
ôm ký ức đẩy lùi vào quên lãng khóa nỗi buồn sâu hăm chốn hư vô chôn nỗi nhớ tân cùng thế giới nở môi cười mọi chuyện sẽ trôi qua