tôm đây đồng ý hai tay máy bay thì có du thuyền thì không bep ơi bep có bị say anh dùng ba gác đưa ngay về nhà
chả là em đã bôn ba say người thì có say phà thì không nên là anh khỏi mất công hãy chuẩn bị đon má hồng ghe anh
anh đây đã chuẩn bị xong em cứ ở đấy đợi anh đến liền ba gác thẳng tiến anh phi hai ta cùng đến ngôi nhà vừa xây
thật sự là ngày hôm nay nóng lạnh đều có em nằm lăn quay thấy anh tôm nói thiệt hay nên cố mò dậy nói ngay không anh chờ nhưng anh đừng mộng đừng mơ kẻo mà lại gặp bất ngờ thì toi vì em không phấn không son không thể sành điệu như người không con chẳng là lo việc nước non thời gian rảnh rỗi lại còn chắn kia
Bài thơ hay thật, mình đọc mãi mà lòng cứ xốn xang. Cảm ơn em muathuvang nhé, cảm ơn em đã dành cho anh những tình cảm thật chân thành và nồng ấm (ý chết, liệu có nhận vơ không vây ta?) vậy đây có gọi là xí sa xí sớn không ta?
sao anh đến mà không xuất hiện khái niệm đó sao anh vẫn còn có hai chữ dận hờn em đã bỏ xó lên đi anh mình gắn bó như xưa
anh đây đang bận trông con gấu mẹ thì ốm anh đành thay thôi anh lên theo kiểu trộm mừ gấu mẹ bắt được thì toi anh liền
Nhận được thư E lúc nhá nhem Mừng mừng tủi tủi mở ra xem Trong thư E viết dăm ba chữ ‘Anh ơi ngày mai Em kén rể’”
Em hiểu vì sao lại có những cơn mưa Trong cuộc tình của mây và gió Vì gió đi không một lời từ biệt Để mây buồn mây hóa thành mưa Cả gió và anh đều cũng như nhau Cũng tàn nhẫn cũng vô tình như thế Đến bao giờ mưa trong em sẽ cạn Để em không còn như đám mây kia.
Tình yêu đó anh chỉ trao cho riêng người thôi Dù đời thay đổi nhưng trái tim anh nguyện chung tình Người có biết khi xa em trong lòng nhớ thương đêm từng đêm Cầu mong sao cho chúng ta không rời xa nữa .
ngày nào bẹp cũng ước ao và bẹp vẫn gặp chiêm bao là thường lòng bẹp bỗng thấy nao nao tối thi vòng một, anh nào thắng thua các chàng cố gắng thi đua bẹp ,huyền ,đứng sẵn xin thưa theo người
Tớ nghĩ. sau cuộc thi kén rể của CHLT. bếp có thể tổng hợp các bài thơ phát hành thành 1 quyển thơ được đấy. In 1000 bản chắc NT VIệt sẽ mua hết đấy
anh Vân sin hãy nghe em chỉ tại một nỗi em thèm làm thơ một ngày không vào dạ ngẩn ngơ chỉ chờ tranh thủ thì giờ buổi trưa