Nhà Dao vốn rộng đường vào Người thật, việc thật, lẽ nào chả xuôi Nhưng đây chưa tỏ mặt người Nhẽ đâu chuốc lấy tiếng cười về sau Vậy xin xuất diện lộ đầu Cụ xin bảo lãnh trước sau y lời..
Thấy gái cụ bỗng thèm xôi Lại còn bảo lãnh ngỏ lời trước sau Tiêu Dao nên chẳng biết sầu Họp phải có mặt Cụ đâu lần nào...
Lặng nghe lời nói hay sao Lệ Quyên người ấy lẽ nào là Ken Chuyện đời sao lắm rối ren Khiến cho cụ Ước bao phen ngỡ ngàng Nam nhân chuyển giới ra nàng Hết Ngọc Trinh lại bẽ bàng Lệ Quyên Cụ tuy lỗi hẹn bao phen Nông gia trăm việc trắng đen rõ ràng Định lòng đến độ Thu sang Dao Trì mở hội thênh thang đường về Chỉ e bạn hữu cận kề Ngọc Trinh, Ken ấy chẳng hề thấy đâu.
007 nói đúng làm sao Ướt iu thử bước da đây xem nào Sợ rằng ướt thở phì phào Dao gặp tào phát lại vào nôn ngay Tháng tám ngày rộng tháng dài Hẹn ngày hôm đó ta cùng ngắm trăng Pê oét: e mới tập làm thơ có dì mạo phạm các cụ bỏ qua
Phong thanh nghe dịp quá Hè Dao Trì mở hội cụ về?...Cụ ơi!... Qua đi mấy dịp Thu rồi, Cụ vẫn hứa vậy... Nhưng rồi...cụ đâu??? .........................
Bộ bài chắn cạ rõ ràng đây Vành vạnh tròn trăm cũng đủ đầy Âm dương nhị sắc nào lẫn lộn Cửu cung cao thấp cũng riêng tây Tam khôi vai vế cùng một bậc Tứ tượng hình hài hệt chân tay Hai lăm hình ảnh cùng một cội Cho đời Chắn thủ mãi vui say.
Nhắc chi thêm nữa cho sầu Thu qua rồi có Thu sau sợ gì Cũng mong dự hội Dao Trì Mà xem người ngọc Tuyên Phi một lần.
Cụ mà giúp được gái ni Gái xin hậu tạ cảm ơn cụ nhiều Gái ni công việc cũng nhiều Nhưng gái cũng thích vui nhiều cụ ơi Gái ni do xấu xí người Nên không lộ mặt sợ người cười chê Nếu mà đằng cụ không chê Gái xin lộ mặt, cụ đừng chê gái buồn
Cụ là đệ ruột Thánh Cô Rượu bia cụ uống cả xô em à Ngại gì té tỏng nhà ta Trạng Bò cụ cũng duyệt qua hết rồi Tháo, Bò bia rượu hết thời Chỉ cô ca với liếc mồi là nhanh Điệp thì cụ cũng nghe danh Nhưng xem ra cũng mong manh thất thường Mai kia muốn tỏ muốn tường Đệ huynh gặp mặt chớ nhường cụ nha.
Chả ngờ gái cũng làm thơ Cụ nắn cụ sờ thấy cũng hay hay Thơ văn cụ chẳng cao tay Nhưng có cái này cụ nhắc gái nha Việt Nam Quốc ngữ nhà ta Vốn chữ nó rộng bao la khôn cùng Muôn nghìn sao gái không dùng Trên trên dưới dưới trùng trùng mà chi Lung bung lại chẳng ra gì Trên mà như dưới, cụ thì chịu thua.
Quan trọng cháu nó có lòng Cụ ơi cụ cứ gật xong cho rồi Mai sau có gặp ngoài đời Biết đâu lại được cả xôi lẫn chè...
Cụ đây cua gái thành nghề Nên xôi đã trải mà chè cũng qua Phong lưu đến lúc về già Lưng còng gối mỏi nay đà phải khem Nên giờ cụ để phần em Của giời của đất em đem mà dùng.
Toé doe nói chuyện làm chi Vài li hạt mít là đi cụ à Cộng thêm dũng sĩ diệt mồi Trạng bò còn đoá muôn đời liu danh Tháng tám trăng thanh dó moát E mong cùng cụ tát cạn cái ao Dao du dó thổi vù vù Hoẹn ngày hôm ấy cùng cụ nâng li
Sân Đình Chắn Phỏm em đến chơi Quên hết sầu bi gác chuyện đời Ngày vắng vui say dăm bảy chốc Đêm thanh giải trí một đôi hồi Phận bạc nhiều phen ngồi im thít Cô thương lắm lúc xướng vang trời Được thua thua được vui là chính Lân la thả thính mặc nhiên cười.
TIÊU DAO DANH THỦ """"""""""""""""""""""""""""""""""""" Ai ơi vào chốn Sân Đình Mà xem huynh đệ chúng mình Tiêu Dao Tiêu Dao trong chốn thanh tao Yêu đời yêu chắn như bao con người Nơi đây rộn rã tiếng cười Có Nghinh Phong Gác tứ thời râm ran Có Vườn Thơ, có diễn đàn Có kỳ thi vịnh ngập tràn niềm vui Có cụ Làm Tý mới Thôi Có sen Tịnh Đế một chồi hai bông Có chàng Mạnh Đức oai phong Vì thương con trẻ long đong còn nhiều Có người tên rất mĩ miều Nhất Cái Chi ấy là điều ước mong Có chàng Bò Tót phòng không Vẫn còn gối chếc chờ mong vợ hiền Có nàng Sâu Rượu mắt huyền Có anh Tửu Đế nhưng nghiền Co Ca Có cụ trưởng lão Tiến Già Có cả Chắn Thủ Vương Gia quê mình Có cô Son Net xinh xinh Có Tàn Chi Lệnh, Sân Đình biết danh Có nàng thi sĩ Thùy Anh Có anh Kai Rượu ngồi canh hũ hèm Có em Cứ Thế cho thèm Có Bến Đò vẫn êm đềm như Xưa Có chàng rượu mấy cũng vừa " Uống Không Say". Có Bách Bé Bỏng cân thừa tạ hai Có cụ Nguyễn Khuyến đa tài Có cậu Hải béo, có hài Điệp Phương Có Đời Phiêu Bạt tha hương Có chàng Phúc Lộc theo đường nhà binh Có Bát Giới, có Linh Linh Có người Hà Nội chẳng khinh quê mùa Có Thiên Môn Chắn thượng thừa Có Ngũ Độc Dược phải bùa Lam Y Có người tên lại giấu đi Tam bát, nhị nhất, bất thì theo sau Có Kẻ Chợ, Bèo Hoa Dâu Có Sói Đàn Đầu, lại có Gừng cay Có người Sống Đẹp Chơi hay Có Hương không chín có tay Hà Hồ Có người vẫn giả ngây ngô Yêu Không mà lại cứ trơ mắt nhìn Có Khánh Lan, có Hùng zin Có chàng Lê Lập giữ gìn hồn quê Có Tiên Tửu, có Thụy Khuê Có Lục Tiểu Phụng, nhưng mê ngôn tình Có Trái Tim Tuyết băng trinh Có cô sơn nữ dáng hình Hà Giang Có cụ Choi, chức lão làng Có người rong ruổi dặm đàng Phiêu Du Có Đỉnh Cao tận mây mù Có người tâm phúc gật gù Công Ngôn Có người giả dại mà khôn Tay Chắn Gà vẫn lời đồn không sai Có Bố Già thế mới oai Có chàng MPip, Son Hai cùng vần Có Cậu Thanh tuổi đương xuân Có cụ Quang Ước mượn vần ép thơ Có Táo Y Tế mưu mô Có Hai Không Một Ve Lơ yêu đời Có Di Vi Di đúng dân chơi Có Dương Bảy Chín, có người Hà Nam Có Ri Day thế mới cam Có Hưng Bá Vũ, có nam Tuấn Tùng Có Mai Huyền rất ung dung Có cả Ngọc Diệp cùng chung một nhà Có Khánh Lan, thế mới là Tiêu Dao lộc phát đương đà tiến lên Đây là điểm mặt cùng tên Sáu mươi sáu vị làm nên diệu kỳ Đã rằng khoái hoạt xá chi Đã Tiêu Dao há ham gì lợi danh Sân Đình vui thú tàn canh Túy quyền tôn chỉ đã thành tiêu giao Nam - Nữ nào khác chi nào Già trẻ cùng thú thanh tao với đời Giàu nghèo bất luận đầy vơi Người Tiêu Dao mãi vui chơi đến cùng.
Cuộc đời thật ngắn với thời gian Mà lại mênh mông giữa bạt ngàn Muốn ẩn một mình trong bóng tối Chìm trong thăm thẳm của không gian...
Các bác đã tiễn ông Táo ra sân bay chưa nhỉ? Hôm nay các Táo về trời Mang theo báo cáo chuyện đời năm qua Lời cầu, nguyện ước bao nhà Mong cho năm mới thật là an vui...