Vợ của các Chắn thủ đam mê sandinh đều là những "Bà vợ Việt Nam anh Hùng" là..Chuẩn không phải chinh...
Tôi đọc " mạn đàm"của các bạn về vợ. Thực sự thú vị thật; tôi được nghe rất nhiều bài hát về Mẹ, Ba, Chị, Bà nhưng ít được nghe những bài hát về " Vợ".Có bạn nào thuộc những bài hát chủ đề về người vợ cho Gaquay999 biết với nhé. . Bản thân rất thich bài thơ Thương vợ của Trần tú Xương: Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên hai nợ âu đành phận Năm nắng mười mưa dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở bạc, Có chồng hờ hững cũng như không..
VỢ Vợ Là người thân nhất trên đời Bây giờ, mãi mãi, chẳng rời chẳng xa Vợ là tình cảm sâu xa Vợ là gió mát, vợ là bão dông Vợ như một đóa hoa hồng Vợ là sư tử Hà Đông kinh người Vợ là êm ái tuyệt vời Vợ là bão táp rụng rời chân tay Vợ như một chất men say Vợ là cái đắng, cái cay trong lòng Có người nhờ vợ nên ông Có người vì vợ mất không cơ đồ Chồng khôn mà vợ ngây ngô Một mình gây dựng cơ đồ khó khăn Vợ, mà buôn chục bán trăm Vợ chồng lục đục phải chăng vì tiền? Tốt số, lấy được vợ hiền Vô duyên, vớ phải bà điên bà khùng.(ST)
CHỒNG Chồng là một đấng anh hào Là duyên, là nợ trời trao cho mình Chồng là trụ cột gia đình "Ba đồng một mớ" ta dinh về nhà Chồng là Bố của con ta To đầu mà dại đến già chưa khôn Chồng là loài sống bằng cơm Lại ham món phở, bia ôm vỉa hè Chồng là một gã lái xe Uống nhiều, hút lắm, lè phè ngày đêm Chồng là anh của nhiều em Ga lăng nên dễ có tiền là vung Chồng là cái thế anh hùng Mát xa, sàn nhảy vẫy vùng khắp nơi Chồng là hào kiệt trên đời Vợ mình thì sợ, vợ người thì yêu Chồng là quân tử hạng siêu Cứ ai phái yếu là chiều, là thương Chồng là một gã ương ương Bỏ đi thì tội, phải vương cả đời!(ST... )
Vợ là nguồn của bài thơ Vợ là nguồn của ước mơ vơi đầy Vợ là một chút men say Là câu quan họ làm ngây ngất lòng Vợ là một áng mây hồng Vợ là hoa hậu để chồng mê say Vợ là khối óc bàn tay Vợ là “bác sĩ’ tháng ngày chăm ta Vợ là nụ, vợ là hoa Vợ là chồi biếc, vợ là lộc xuân Vợ là tín dụng nhân dân Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Bác Tào mổ xẻ về vợ kỹ thế, hiểu sâu sắc thế. Ấy thế mà về nhà vợ bảo gì vẫn phải nghe theo. Khổ thân bác. Hẹn mùng 2 Tết gặp nhau bác nhé, khai xuân luôn nhỉ!!!
Gớm bác 8 quá không biết làm sai điều giề mà làm thơ về vợ để nịnh đây.VỢ mà thấy đc tấm lòng của chồng lại thưởng cho cả đêm sõa chứ nhể .Sáng hôm sau lại đi tập tễnh thì vừa
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi, Nhất vợ nhì trời... là chuyện tự nhiên. Ðàn ông sợ vợ thì sang, Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà. Ðàn ông không biết thờ "bà" Cuộc đời lận đận kể là vứt đi. Ðàn ông sợ vợ ai khi, Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!! Ðàn ông khí phách ngang tàng, Nghe lời vợ dạy là hàng "trượng phu." Ðàn ông đánh vợ là ngu, Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi. Lấy nàng từ thuở mười ba, Ðến khi mười chín tôi đà năm con. Nàng thì trông hãy còn son, Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời. Nắng mưa là chuyện của trời, Tề gia nội trợ có tôi bao thầu. Suốt ngày cày cấy như trâu, Chiều về rửa chén cũng "ngầu" như ai. Nấu cơm, đi chợ hàng ngày, Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn. Lau nhà, lau cửa chẳng màng, Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu. Nhiều khi muốn hộc xì dầu, Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày. Nàng đòi thi đấu võ đài, Tung ra một chưởng, chén bay ào ào. Nhớ xưa mình mới quen nhau, Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương. Cho nên tôi mới bị lường, Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng. Than ôi thực tế phũ phàng, Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong. Một lòng thờ dzợ sắt son, Còn non còn nước thì tôi còn... thờ.
Hoahongvang kiếm đâu ra lắm bài thơ về vợ hay thế .Mình chỉ có 1 câu thơ "lục bát "thôi . Ở nhà chim chết lâm sàng Ra đường chim mới rộn ràng hót ca.
Tào à.Câu kết có lẽ phải như thế này mới chuẩn : Còn non còn nước thì tôi còn ...thờ em. Trong thơ Lục bát luật Bằng- Chắc phải chuẩn ,Chứ như câu kết của T. thì bị cộc và thiếu nghĩa. Thế còn ra TẾT rồi đã đi làm chưa ,vẫn cuối tuần lại qua Cầu giấy hả ?Hôm nào phải nhờ Tào mấy thủ thuật Máy tính nhé.
Bí quyết giữ chồng! 1. Tịnh khẩu: Có bị chửi đúng hay sai cũng không trả lời, nhớ là không trả lời để đó tính sổ sau. 2. Giả điếc: Không nghe, bị chửi thì bỏ đi chỗ khác, chửi dưới bếp thì vô phòng nằm coi TV,... đừng ngu ở gần để phải bị nghe, trong đầu lúc đó hãy nghĩ đến Phật hay Chúa gì đó, miệng thì tụng kinh hay đọc kinh, tức là không nghe để không bị tức, đừng ngu như có bà nghe chồng chửi, tức quá mở cửa xe nhẩy xuống đường. Nếu hay bị chửi trên xe thì nhớ đem theo máy nghe có 2 dây nhét vào lỗ tai liền, tôi từng làm như vậy, ông quê quá ngừng chửi, vì ông chửi ông nghe, tui đã có máy nghe đây rồi. 3. Việc mình mình làm, tiền mình mình nắm: Nắm được kinh tế thì nắm luôn chính trị, khoản nầy thì ưu tiên hàng đầu, vì lệ thuộc chồng nên bị chửi, chứ mình làm ra tiền chồng phải nể không dám đụng, nếu không có nghề gì thì đi ở đợ cũng được, chứ chờ tiền chồng đưa thì dĩ nhiên ông chồng sẽ trở thành ông cố nội. 4. Tuyệt đối không cho biết những bí mật của mình: Việc gì mình làm mà ông ấy không thích thì đừng cho ông ấy biết, vì biết mà không thích nên mới chửi, có bị phát hiện cũng chối phăng đi, nhưng đã giấu thì phải giấu cho kỹ (thí dụ gửi tiền về Việt Nam). 5. Phải gọn gàng tươm tất: Phải diện hơn, đừng quá lố lăng, nhưng phải sửa soạn khi ra đường với ông. Tại sao các ông hay nhìn người đẹp, mà mình không diện thật đẹp? Nếu ông không thèm nhìn mình, thì người khác nhìn mình, ông phải tức, mà tức...tức là ghen, mà ghen tức là yêu. Hì hì, vậy thì phải diện cho ông ghen chơi... cho dzui! (Lượm lặt)
Mình xem Xuân Bắc và Công Lý nó tung hứng ở" Gặp nhau cuối tuần" cách đây cũng đến 10 năm rồi: Ra đường sợ nhất công nông Về nhà sợ nhất vợ không nói gì.