Lý Thông rất ghét Thạch Sanh Thế nên bảo nó đi canh miếu thần Thấy Sanh mặt mũi đần đần Thôi cho mày mượn Honđà mà đi Thạch Sanh phóng tựa ngựa phi Gặp dân tổ lái ngại chi thằng nào Đến nơi Sanh vội đi vào Chợt nghe thấy tiếng kêu gào ở đâu Từ từ chàng mới tiến sâu Giật mình bởi thấy đầu lâu to đùng Bỗng nhiên cảnh tượng lạ lùng Có một cô gái thẹn thùng bước ra Thạch Sanh miệng há chữ a Trong đầu nghĩ ngợi là ma hay người Cô gái thấy thế liền cười Thử đi rồi biết là người hay ma Thạch Sanh cởi hết đồ ra Thử trong mười phút chàng ta vẫn ngờ Thử liền một phát bốn giờ Thử cho đến lúc cứng đờ người ra Ôi trời đó chẳng phải ma Mà là thiếu nữ thiết tha ân tình ………….. Về nhà Sanh kể chuyện mình Lý Thông tức tối đập bình đập chai Thôi thì cố nhịn ngày mai Rồi ta cũng thử có ai tranh nào? Lý thông nghĩ ngợi dạt dào Nghĩ đi nghĩ lại tự hào mình siêu …………….. Bấy lâu chưa có người yêu Mong chờ mòn mỏi bao nhiêu tháng ngày Cất công đi đến chốn này Dại gì không thử vào cày một pha Thế rồi cô gái lại ra Lý Thông thích chí:”Là ma hay người?” Cô gái thấy thế mỉm cười Thử đi rồi biết là người hay ma Lý Thông cười lớn ha ha Xông vào thử thách trong ba giờ liền Đúng là cô gái dịu hiền Xinh tươi má lúm đồng tiền khỏi chê Thế là trong lúc còn phê Lý Thông nhắm mắt ngủ mê lúc nào ………………… Sáng ra Thông ngã bổ nhào Nhìn lên thấy bức tường hào có ghi Ở đây có một nữ nhi Mắc SIDA ết từ khi chào đời Hai mươi đã phải về trời Trong khi khuôn mặt rạng ngời tươi xinh Lý Thông thấy thế thất kinh Trong đầu nghĩ ngợi linh tinh rất nhiều Thế là quyết định buổi chiều Sanh,Thông thử máu một liều xem sao Bác sỹ lấy 1 con dao Cắt tiết mỗi đứa nửa pound máu hồng Hai ông đứng tựa trời chồng Dương tính xét nghiệm hạng đồng như nhau
Sorry! Tôi đã từng bị SIDA, đã chữa khỏi, bây giờ miễn dịch với các bệnh, tuy nhiên, chỉ mỗi bệnh viêm màng túi là không chữa được! Lần sau, comment lịch sự tí nhé! Đừng có coi trời bằng vung!
Sao có văn có vẻ bức xúc thế Bác Tào, ... Chi chi cửu vạn leo đồi cùng bát sách có khi ...cũng ếch hết đấy bác nhỉ...
Chi chi rất ghét Cửu van Thế nên bảo nó đi canh miếu thần Cửu van mặt mũi đần đần Thôi cho mày mượn Honđà mà đi Cửu van phóng tựa ngựa phi Gặp dân tổ lái ngại chi thằng nào Đến nơi Vạn vội đi vào Chợt nghe thấy tiếng kêu gào ở đâu Từ từ chàng mới tiến sâu Giật mình bởi thấy đầu lâu to đùng Bỗng nhiên cảnh tượng lạ lùng Có một bát sách thẹn thùng bước ra Cửu van miệng há chữ a Trong đầu nghĩ ngợi là ma hay người bát sách thấy thế liền cười Thử đi rồi biết là người hay ma Cửu van cởi hết đồ ra Thử trong mười phút chàng ta vẫn ngờ Thử liền một phát bốn giờ Thử cho đến lúc cứng đờ người ra Ôi trời đó chẳng phải ma Mà là bát sách thiết tha ân tình ………….. Về nhà vạn kể chuyện mình Chi chi tức tối đập bình đập chai Thôi thì cố nhịn ngày mai Rồi ta cũng thử có ai tranh nào? Chi chi nghĩ ngợi dạt dào Nghĩ đi nghĩ lại tự hào mình siêu …………….. Bấy lâu chưa có người yêu Mong chờ mòn mỏi bao nhiêu tháng ngày Cất công đi đến chốn này Dại gì không thử vào cày một pha Thế rồi Bát sách lại ra Chi chi thích chí:”Là ma hay người?” Bát sách thấy thế mỉm cười Thử đi rồi biết là người hay ma Chi chi cười lớn ha ha Xông vào thử thách trong ba giờ liền Đúng là bát sách dịu hiền Xinh tươi má lúm đồng tiền khỏi chê Thế là trong lúc còn phê Chi chi nhắm mắt ngủ mê lúc nào ………………… Sáng ra chi ngã bổ nhào Nhìn lên thấy bức tường hào có ghi Ở đây có một nữ nhi Mắc SIDA ết từ khi chào đời Hai mươi đã phải về trời Trong khi khuôn mặt rạng ngời tươi xinh Chi chi thấy thế thất kinh Trong đầu nghĩ ngợi linh tinh rất nhiều Thế là quyết định buổi chiều Chi,cửu thử máu một liều xem sao Bác sỹ lấy 1 con dao Cắt tiết mỗi đứa nửa pound máu hồng Hai ông đứng tựa trời chồng Dương tính xét nghiệm hạng đồng như nhau