Sáng chớm nắng co mình vào bóng mát Tia nắng lên lấm tấm giọt sương mai Chợt giật mình nhận ra mình quá cỗi Lâu lắm rồi không ngắm nắng lâu rồi Trộm nhìn nắng mà nghĩ thầm xinh quá Nhưng không làm tim ta rối như xưa Ngày đó nắng là thiên thần là tất cả Còn bây giờ ta xem nắng như em Thấy mình ngốc xưa kia yêu phải nắng Để rồi buồn để lo lắng vu vơ Giữ tình cảm cho tâm hồn trong sáng Gọi tiếng "em" tiếng của nắng thu vàng.
lâu qua bẹp không vào ngôi nhà chung này ,sao buồn quá vậy ,hic NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ ,hay nhà buồn vì biết sắp phải tiễn hai công chúa đi LÀM DÂU SỨ LẠ NHỈ
Mai mốt đây em làm dâu sứ lạ Là hết rồi mối tình ta thơ mộng Hòa bình ơi giờ đây lòng lộng gió Có biết rằng ta muốn gắn bó với người
Hòa Bình nhiều núi vây quanh Tình anh như thể bức tranh ngoằn nghèo Yêu em anh có dám trèo Hết đèo rồi núi cây leo quanh người?????
Hòa Bình nhiều núi bao vây Tình anh có thể phủ đầy núi non Núi non thì kệ núi non Núi già hai quả ta còn cho bay
Híc, ông bạn mình lại sắp lãng mạn rồi. Nhưng phải công nhận 1 điều, trong 3 CH trên này, thì CH Lèo Tôm là lãng mạn nhất. Hy vọng thơ ca sẽ đi vào diễn đàn của 2 CH bạn
Cứ thế này bảo sao thi đấu sụt sùi ! Các cụ bảo "văn ôn, võ luyện", thế mà ông cứ nhởn nhơ ở đây tỉn tò với em Bép ! Muốn bắt trộm con gái nhà người ta về ngay hay sao ? Về ngay! "Các cụ" đang truy tìm kia kìa ! Vì mê con gái phú ông Bỏ bê đèn sách, lông bông suốt ngày Tối mà thi đấu không hay Thì đừng vác mặt, vác mày về Kinh (Kinh Bắc)
Gái phú ông trẻ chưa chồng Ông mà liếc thấy thì lồng lên ngay Tối nay thi đấu mà bay Tôi thì ở rể bên này ông ơi
Hai quả nào có xá chi Đằng ni hàng rãy đứng rày vơi nhau Sơn Giang chàng cố qua mau Em ngồi đây đợi qua tàu với anh
Quả nào cũng rứa quả nào Hàng dày anh lách nhào vào với em Bẹp kênh nàng hãy đợi xem Anh sẽ vượt núi cùng em lên tàu.
Xin phép ace Chắn hội Lèo Tôm, xin phép bạn cuongmah0911, vui quá nên ngẫu hứng thêm về câu chuyện đối đáp giữa SonGiang và Bep: Đuổi theo công chúa lèo tôm Bắt về làm vợ sớm hôm sum vầy Bất ngờ rừng núi bao vây Đạn bay, tên bắn thân gày nát bươm Ôm đầu, vỡ mộng yêu đương Giữa rừng ngã ngựa tìm đường thoát thân Công chúa mãi đỉnh phù vân Vua cha sai lính đi tuần, gác canh Kén rể được có 4 anh Phận mình bèo bọt cứ loanh quanh hoài Thi thì mới đến vòng hai Tính chuyện bắt, cướp, bi hài đáng thôi