anh khoai lại nói lung tung làm chi có chuyên tương phùng ở đây bởi do ÔNG XÃ nhà em lúc nào cũng đặt chữ ghen lên đầu
Một nách hai con tình chết đứng Một mình lặng lẽ giữa trời đông Hoàng hôn buông rủ lòng cô quạnh Lất phất mưa bay ướt mi mềm!!!
Bang lèo tôm kén tìm Phò Mã Công chúa chém ông xã hay ghen Chém thế ai dám mon men Công chúa Bẹp lại... cài then.. khóc thầm
anh ơi em đã nói nhầm chả là ông xã DẤM em ỔNG nói trong cuộc tranh tài là ổng đã lấy giải dồi quán quân nếu mà em có phân tâm lấy xong ổng sẽ không cần em luôn
làm thơ có phải sai lầm để cho chàng phải lâm dâm suốt ngày trước kia chàng nói thơ hay anh đã phải lòng ngay nàng làm thơ mà giò em thấy ngẩn ngơ vì chàng lại nói lúc nào cũng thơ có phải lúc đầu anh mộng anh mơ bây giờ anh chán anh thời lí do
thôi chào nhé trời riêng thân ai bẹp phải đi đây một thời gian dài nhưng tình không hề nhạt phai mong rằng chỉ có nay mai bẹp lại trở lại ,xẻ chia vui buồn
đã vào dồi mà không chịu ở lại đi rở quẻ lên vương gặp ngay sát thủ hạ mình bị thương chắc đó cũng là nhẽ thường
Mình có cần phải báo cáo chi tiết và cụ thể cho Nghé Ọ biết không nhỉ Thế nào mới là Khoảng trời riêng Chỉ có người yêu Dế mới cảm nhận được nó mà thôi
GHEN Cô nhân tình bé của tôi ơi! Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười Những lúc có tôi và mắt chỉ Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai Đừng hôn dù thấy đóa hoa tươi Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ Đừng tắm chiều nay bể lắm người Tôi muốn mùi thơm của nước hoa Mà cô thường xức chẳng bay xa Chẳng làm ngây ngất người qua lại Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua Tôi muốn những đêm đông giá lạnh Chiêm bao đừng lẩn khuất bên cô Bằng không tôi muốn cô đừng gặp Một trẻ trai nào trong giấc mơ Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ Đừng làm ẩm áo khách chưa quen Chân cô in vết trên đường bụi Chẳng bước chân nào được dẫm lên Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi! Thế nghĩa là yêu quá mất rồi! Và nghĩa là cô là tất cả... Cô là tất cả của riêng tôi! T/g:Nguyễn Bính.
RẠNG DANH LỤC BÁTAnh đa tình, em đa tình Say câu sáu tám nên thành lứa đôi Dòng sông bên lở bên bồi Lòng ta xao động nên lời thơ hay Mối tình anh đó em đây Từ ngày xưa đến ngày nay vẫn bền Anh là câu sáu hàng trên Em là câu tám nên duyên một đời Rạng danh lục bát sáng ngời Tấm lòng chung thuỷ như lời vàng son Đá mòn tình vẫn không mòn Sóng đôi lục bát mãi còn em ơi Tình ta đẹp mãi muôn đời Dòng thơ lục bát, hồn người Việt Nam. Xuân Quý(Thành phố Thanh Hóa)
PHẢI NÓI Xuân Diệu "Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ ? "Anh tham lam , anh đòi hỏi quá nhiều . "Anh biết rồi , em đã nói em yêu ; "Sao vẫn muốn nhắc mọi lời đã cũ ? " - Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ , Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng ; Không tỏ hay , yêu mến cũng là không . Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch . Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích , Em biết không ? Anh tìm kiếm em hoài . Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai ... Thì ân ái có bao giờ lại cũ ? Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ , Phải nói yêu , trăm bận đến nghìn lần ; Phải mặn nồng cho mãi mãi đêm xuân , Đem chim bướm thả trong vườn tình ái . Em phải nói , phải nói , và phải nói Bằng lời riêng nơi cuối mắt , đầu mày , Bằng nét vui , bằng vẽ thẹn , chiều say , Bằng đầu ngả , bằng miệng cười , tay riết , Bằng im lặng , bằng chi anh có biết ! Cốt nhất là em chớ lạnh như đồng , Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng , Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ . Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ .
việt ơi sao nói lời yêu mà lại điêu điêu thế nào nhưng lòng cũng thấy nao nao nhưng bẹp đã co ''anh hào'' trong tim