Như các bác đã biết chắn là môn chơi đầy trí tuệ và nho nhã -> chắn thủ mình rất nhiều người có tâm hồn về thơ . Box thơ chắn không thể đáp ứng hết nhu cầu về thơ thẩn của ACE chắn thủ Sân đình . Nay E lập box này cũng là nơi để ACE chắn thủ mình gửi những lời tâm sự của mình về cuộc sống và những cảm xúc riêng của mình (không liên quan đến chắn ) . Chúc các bác có những giây phút thực sự thoải mái trên Sân đình Em xin copy 1 bài thơ không phải về chắn đi lạc sang box thơ chắn về đây để làm mồi nhử
Khai trương box E xin làm 1 bài gọi là (Các bác đứng sốc , E là tín đồ của rock nặng nên thơ cũng hơi điên) : Buồn Đau khổ nào bằng nhớ về 1 người đã khuất Buồn nào hơn khi nhớ chuyện đã qua Để chiều buồn ta giữa phố lang thang Rồi hoàng hôn chợt tỉnh giấc mộng đời Hạnh phúc nào khi ta chẳng biết gì Như người điên khỏa thân bước dưới mưa Gột rửa hết những bụi bặm trên người Ngỡ là điên nhưng lại tiên giáng trần
Phàm là người lẽ chăng cỏ cây Xưa nay tử sinh tránh đc ai Đọa thân nửa đêm say tìm bóng Thanh nhàn luận hỏi đến ngày mai Chân phải bước tây trái bước nam Đâu tìm cho đc vui nhân gian Bình minh ngỡ như hoàng hôn hạ Đông tàn én vẫn báo xuân sang Đọc bài thơ của mod09 những cái ko tìm lại đc của anh lại ùa về. khi có quả thật bình thường ,khi ko còn mới nhận ra ..
Sax! Cái này gọi là văn xuôi xuống dòng thì đúng hơn! Khái niệm cơ bản về thơ: Nguyên lý cơ bản: Thơ khác với ngôn ngữ thường ra sao? Vắn tắt: Ngôn ngữ nói chung, là một trong nhiều hệ thống ký hiệu, được loài người dùng làm phương tiện để truyền đạt tin tức, mệnh lệnh, tư tưởng, tình cảm. Mỗi từ ngữ không có giá trị tự tại, mà chỉ là công cụ để chỉ một đối tượng: con mèo, con chó chẳng hạn. Khi từ ngữ vượt khỏi công dụng thông tin ấy, để biểu hiện giá trị thẩm mỹ tự tại thì, theo Jakobson, nó có chức năng thi pháp (fonction poétique). Đó là thơ. Nói khác đi, thơ là ngôn ngữ, vậy nó cũng truyền đạt một tình, một ý. Nhưng đặc tính không nằm trong thông điệp truyền đi, mà nằm trong vỏ âm thanh của từ ngữ được sử dụng. Ngôn ngữ thơ không chỉ là dụng cụ, mà còn là thể chất. Nó vừa là nội dung vừa là hình thức: nội dung đôi khi chính là hình thức của nó. Cho nên khi so sánh thơ với ngôn ngữ thường, ta có thể nói quá đi một chút như lời Jakobson: thơ là ngôn ngữ tự lấy mình làm cứu cánh, trong khi văn xuôi, hay lời nói thường, chỉ là những ký hiệu bày tỏ sự vật bên ngoài. Trình bày cách khác: nói, là nói cái gì, còn làm thơ, là nói để được cái thú nghe lời mình nói. Yêu thơ là yêu lời nói đẹp. Đẹp ở đây không nhất thiết là phải vần vè, văn vẻ. P/S: Mình ko biết làm thơ, ngâm thơ, đọc thơ, or tất cả những gì liên quan đến thơ.
Lê tê phê làm thơ kiểu tê tê mà bác Chả nhớ gì cả : lúc đấy nhậu xong buồn thật ra đường lang thang nhìn thấy 1 người điên lai ước mình cũng điên như thế . Bình thường thì E cũng học được vài chiêu gieo vần nhưng lúc đấy đang hứng nên viết bừa . Sợ mai quên mất cảm xúc Để mai tỉnh em vào gieo lại vần
Anh thì chỉ thơ chắn và thơ vui thôi.. .. say mà cũng chả viết chữ nào giờ đang lê tê phê.. Nghĩ sao viết vậy này..100% ngẫu hứng lung tung.... Say không nghĩ được từ nào? Thôi mai ta nghĩ giờ vào bàn chơi Mùa hè ta vẫn chắn chơi Mùa đông chắn vẫn ..ta chơi như hè. Sân đình ta lắm bạn bè Rượu say ta chớ để chè đỗ đen...
Trên trời nhiều sao thì trăng không có sáng Dưới đường nhiều gạch đá thì đường không có phẳng Dưới sông nhiều bùn thì nước không có trong Võ công học nhiều thì không có tinh Đánh chắn liên tục thời gian dài quá thì không còn minh mẫn. Nên em khuyên các anh em chắn thủ ngày có 24h chỉ chơi khoảng 14h thôi nhé hihi
Báo cáo với các Mod em thì không biết làm thơ nhưng lại thích thơ Ao nào ao chẳng có bèo Người nào mà chảng lèo tèo được vài câu phải không bác hihi
Tấu Râu Sách có chữ Nam tu Nữ nhũ. Phận đàn phải mày râu, những khi tóc đã điểm đầu. Bây giờ mới để râu đã đành. Thanh niên cũng lắm anh lập dị muốn tỏ ta là gã phi thường tức tự nhân lương, chòm râu hổ biểu dương đức tài. Râu lắm kiểu quái thai đáo để. Tôi dỗi mòm xin kể ra đây: Râu tàu, râu Nhật, râu Tây, râu Dê, râu Cáo, râu Mèo, râu Trê Râu quai nón ly ti lún phún Râu hoa kỳ lủn mủm lại ly ti Râu dia các cớ dậm dài Thà đem vạc bỏ râu đi đỡ phiền Râu sợ vợ kinh niên râu quặp Xuốt đêm ngày méo mó lo âu Chải qua một trận để râu Nhiều khi vợ giật mà đau đớn lòng Mồm miệng bị trong vòng phong tỏa Bị bao vây khắp ngả toàn râu Mắm tôm thịt chó khi ăn nó vừng váo râu nhờn nhờn... Nghĩ lắm lúc căm hờn cáu tiết Muốn cầm dao tiêu diệt râu đi Để cho mép khỏi đen xì cho mồm giải phóng một khi đỡ phiền. Để râu không phải là giàĐể râu cho khác đàn bà, đàn ôngĐể râu không phải là dêĐể râu cho biết mình mê đàn bà.
Thơ rao .. Bánh bao, xôi thịt đàn bàThịt chó, lòng lợn mới là đàn ôngCông an phường có biết khôngChỉ vì ông đói, ông sông ra đường... Một ngàn một gói tăm treMua để anh chi đi xe đi tàuNăm trăm gói dầu gội đầuMua để anh chị gội đầu gội...lông... ( Thơ này ko phải coppi và paste mà là tôi nghe đc từ những ng rao vặt trên phố )
Ước mơ nhỏ Anh chỉ ước một thảo nguyên đầy chó.Một nông trường bát ngát lá mơ xanh.Một dãy Trường Sơn trồng đầy sả ớt.Một cánh đồng ngút mắt riềng tươi.Một làng nghề với mắm tôm thơm phức.Một dòng sông chứa đầy rượu pha cồn.Để nơi ấy tháng ngày anh tu luyện.Xa bụi trần và quên lãng bóng hình em…
Tiền? Thế gian lắm kẻ khổ vì tiền Lỡ đường lỡ bước lỡ nhân duyên Sống dưới tiền kiếp quyền phải khụy lụy Bởi kiếp nghèo nên phải chịu kiếp quyền Khi có tiền bạn bè đông đủ, anh chị em vui vẻ, sum vầy Khi hết tiền bạn bè không đến nữa Mối tình kia đằm thắm cũng phải phai Trong gia đình nhiều tiếng mỉa mai Làm lạnh nhạt cả tình chồng vợ. Đúng là đồng tiền là Tiên, là Phật Là sức bật của lò so Là thước đo của lòng người Là nụ cười của tuổi trẻ Là sức khỏe của tình yêu Bố thằng tiền cũng sợ Mẹ thằng tiền cũng kinh Thật là chết vì tiền./.
Tặng các bác nhà chỉ có 8 sách Nhà mình nhất bố đẹp trai Trời thương trời phú cho hai cái liền Nhà mình trọng nhất chữ duyên Nâng niu bố giữa dịu hiền nết na Nhà mình to tết tháng ba Một mình bố được mua hoa đón mừng Nhà mình gương thấp gương cao, gương treo cửa bếp gương vào túi con Đói no khuôn mặt vẫn tròn Soi vào nhất mẹ nhì con ba bà Nhà mình như hồ thiên nga Bố là cổ thụ bóng xòa chở che.
Đố thơ Cái gì đo đỏ hồng hồng Mua duyên, phụ nữ chửa chồng ưa khoe Chúm chím ấn ấn đè đè Tròn dài đủ cỡ xun xoe gợi tình ?
Son môi xưa chỉ đỏ hồng Ngày nay đã có nhiều tông màu mè Chị E vẫn thích ấn đè Ngắn dài tùy ý chỉ e cạn lòng
Nghe qua thoạt lấy làm kinh Nghĩ suy đôi phút thấy bình thường thôi Em đây biết tỏng chi rồi Đơn sơ là cái son môi ấy mà !
Đơn sơ ấy là thỏi son Mà sao lắm kẻ nỉ non tối ngày Ra đường sợ vợ mất ngay Về nhà đánh vợ đêm ngày lấy oai....
Ninh Bình gió lạnh nhút ngàn Mà sao chờ đợi trong mình nóng lên Sự đời nhiều thứ để chơi Cớ sao chắn học lắm chì nhiều thông Chờ nhiều đợi ít ai hay Điều ta muốn đợi Chi rơi cửa mình. Bài nhiều cước ...chờ ba đầu.....đợi vẫn chưa thấy lên...hãy xem lại nọc khi bạn chơi đã ù....