Lòng thơm ngát mộng mỹ nhân Hồn cuồng si ủ những gần những xa Chán thơ uống rượu xem hoa Say sưa men rượu ngân nga men tình.
Hoa thơm, rượu ngọt với mỹ nhân Khoái lạc tiêu dao đến bội phần Ở nơi chốn ấy quân vương ước Trách kẻ cuồng si vướng bụi trần.
Thơ phú vốn riêng lòng mang nặng Lại hiềm bởi nặng gánh áo cơm Bạn bè biết để hôm hôm hội tụ Cùng vui chung cái thú Tiêu dao Thân em đây sóng gió ba đào Cũng cùng nghiệp xin bằng lòng bè bạn Vườn thơ em thi thoảng ra vào Đọc dòng thơ vui nghĩa tri giao.
Thú văn chương lòng riêng khấp khởi Bạn tâm đồng muôn nỗi ước ao Tri âm còn ở phương nao Để vườn tao ngộ với bao ân tình Đời hai chữ mưu sinh vất vả Nên đường đời muôn ngả ngược xuôi Vần thơ chưa vẹn nụ cười Hồn thơ vẫn mãi nửa vời chưa xong Nay gặp bạn mà lòng hồ hởi Chữ tâm đồng gỡ mối bòng bong Việc đời nợ trả chưa xong Nay đà thêm bạn mà lòng bỗng vui.
Con đường trước mặt Thoát ở sau lưng Đời người ngắn ngủi tan nhanh như sương. Uyên ương bên hồ biếc Đang quấn quýt tìm bạn trăm năm Đâu ngỡ phút chốc thành li biệt Nhân tình thế thái có ai xem Gặp nhau đã khó xa nhau dễ dàng Lại là lầu ngọc hoa như tuyết Lại là ngọn gió chiều thổi cành khô
VỀ ĐÂY EM Nhà anh nho nhỏ ở ven sông Xây gạch đơn sơ ngói đỏ hồng Xào xạc rặng tre quanh lối ngõ Hững hờ khói bếp những chiều đông. Em hãy đến thăm một trưa hè Làng quê chào đón khúc nhạc ve Sáo diều vi vút mênh mang lắm Khách đến thăm quê chẳng muốn về. Em hãy đến thăm một chiều thu Trong veo bến nước với con đò Một lần thuyền đến gieo nỗi nhớ Đi rồi lòng bến mãi bơ vơ. Em hãy đến thăm một ngày xuân Mưa bay lất phất má em hồng Quê anh với cả anh nữa đấy Em có bằng lòng ở lại không?
Buỗi Off Sinh Nhật Tiêu Dao Hội tròn 3 năm đã thành công mĩ mãn ! Cảm ơn nhé tình thân bạn hữu Bốn phương trời tề tựu về đây Bên nhau hội ngộ vui vầy Sân Đình gắn kết vòng tay bạn bè Tiêu Dao Off hội hôm nay Trải qua cũng đã bề dày ba năm Bắt đầu hội nát nhú nhầm Giờ lên Dao Hội tình thâm nghĩa dày Sinh Nhật Dạo Tộc hôm nay Xa gần bạn hữu chung tay tụ về Dẫu rằng cách trở sơn khê Anh em bè bạn vẫn về chung vui Tháng năm xa cách ngậm ngùi Hôm nay sum họp niềm vui ngập tràn Tình bạn như ánh hào quang Rọi soi rạng rỡ giữa đàng hôm nay Sân Đình kết chặt vòng tay Nâng ly rượu chúc ngất ngây bạn hiền Thùy Anh gửi tiếng đầu tiên Chúc cho bạn hữu mọi miền bình an Chân thành cảm tạ cả làng Các anh các chị đã sang bên này Chung vui Dao Tộc hôm nay Khắc ghi kỉ niệm tháng ngày bên nhau.
Thơ tình tặng bạn bốn phương Chúc cho đôi lứa uyên ương mặn nồng Mượn câu chữ em đây ghép lại Mong yêu thương đọng mãi trong hồn Chiều tà tắt nắng hoàng hôn Sao nghe trong dạ bồn chồn nhớ mong Lời thề ước trong lòng đôi lứa Thu đã về thắp lửa yêu thương Nắm tay đi suốt con đường Em là tất cả tơ vương của chàng Lòng ấp ủ tim mang hình bóng Bao lời yêu nóng bỏng đã trao Tim em mở lối anh vào Cung đường hạnh phúc ôi xao xuyến lòng Em gửi cả tình trong đôi mắt Mình cùng nhau thắt chặt duyên nồng Bốn mùa xuân hạ thu đông Trọn tình vẹn nghĩa ân nồng thủy chung.
Chắc ít người biết bài thơ Nhớ đc hẳn là các anh chị đã có 1 thanh xuân chưa có in tơ nét Pê étt ( nguồn em cóp pi ) HOA TI GÔN - TTKH Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn, Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc, Tôi chờ người đến với yêu đương. Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong, Và phương trời thẳm mờ sương, cát, Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng. Người ấy thường hay vuốt tóc tôi, Thở dài trong lúc thấy tôi vui, Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ, Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi!" Thuở ấy, nào tôi đã hiểu gì Cánh hoa tan tác của sinh ly, Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng Là chút lòng trong chẳng biến suy" Đâu biết lần đi một lỡ làng, Dưới trời đau khổ chết yêu đương. Người xa xăm quá! - Tôi buồn lắm, Trong một ngày vui pháo nhuộm đường... Từ đấy, thu rồi, thu lại thu, Lòng tôi còn giá đến bao giờ Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ... Người ấy, cho nên vẫn hững hờ. Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời Ái ân lạt lẽo của chồng tôi, Mà từng thu chết, từng thu chết, Vẫn giấu trong tim bóng "một người". Buồn quá! hôm nay xem tiểu thuyết Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ. Và đỏ như màu máu thắm pha! Tôi nhớ lời người đã bảo tôi Một mùa thu trước rất xa xôi... Đến nay tôi hiểu thì tôi đã, Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi! Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ, Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu Gió về lạnh lẽo chân mây vắng, Người ấy sang sông đứng ngóng đò. Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng, Trời ơi! Người ấy có buồn không? Có thầm nghĩ tới loài hoa... vỡ Tựa trái tim phai, tựa máu hồng?
Ngạc nhiên chưa.. Thích lắm nhưng chả phải yêu liêu xiêu đôi bóng đổ chiều .. say chưa? Ngỡ rằng em đến dưới mưa nồng nàn mùi mắm tôm chua thịt cầy . chúc mừng đã qua tháng cô hồn...zeeeeeee
Dồi lợn dồi tó dồi bò Trong ba món ấy món nào ngon huynh Thôi thì dồi tó mắm tum Làm thêm tý lửa than hồng ngất ngây Ôi cả tọc ơi tằng điệp biết làm thơ dồi nha nha nha nha
Uống rượu là phải chén đầy Nếu mà vơi chén dạ dày lại đau Ăn cỗ là phải có rau Nếu mà không có lại đau dạ dày Lên núi là phải chén thịt cày Nếu mà không thế dạ dày lại đau...
Đã nhậu phải quắc cần câu Mới là đẳng cấp đi chầu diêm vương Nhậu xong ngủ bụi ngủ đường Nếu ko thiên hạ xem thường mình ngay Đã rượu phải uống thật say Thi nhau gọi " Huệ " lăn quay ra liền Rượu ngon phải có bạn hiền Lâng lâng như thể gặp tiên giáng trần.
ƠN BÁC Miền trung xứ nghệ đã sinh thành Lãnh tụ nước nhà mãi rạng danh Lịch sử lưu truyền còn vang mãi Năm châu bốn bể khúc quân hành Từ khi đất nước nhiều thống khổ Đến lúc dân mình hết chiến tranh Bác đã mở đường mang chiến thắng Về cho dân tộc sống an lành.
Xin chào các thánh thơ thần tửu , NGÔ ANH ĐỨC tôi cũng lâu không vào thăm vườn thơ . Nay xin gửi tới mọi người lời chúc sức khỏe , bình an , hạnh phúc cùng thành công Cũng mạn phép vài dòng lãng đãng nhé ! THỨ BẢY CHIỀU BUÔNG Chiều thứ bảy em ấy bụng buồn Hỏi sao khó giải được cơn nguồn Phố phường tấp nập niềm lôi cuốn Thê thất chiếc đơn nỗi ngậm luồng Tất bật miếng ăn tình rẫy muộn Lo bề cuộc sống nghĩa hời buông Điểm trang sắc diện hoài mong muốn Hoàn cảnh cơ hàn chẳng chịu nuông
Giăng buồn lướt sóng ra khơi Lòng còn nặng nghĩa với người trong tranh Biển trời mây nước trong xanh Bao giờ mới được cho anh gặp nàng Con tầu đi dọc về ngang Mà sao không thấy bóng nàng ấy đâu Dập dềnh biển rộng trời sâu Khiến cho Anh Đức lòng rầu nhớ nhung Biển khơi nuôi chí vẫy vùng Trượng phu nức tiếng anh hùng bấy nay Trong mơ lại thấy em này Chả say vì sóng lại ngây vì tình Chội ôi...Anh Đức nhà mình Ngũ thập niên vẫn nặng tình biết bao
CHÚC MỪNG SINH NHẬT @Sauuruou & @Mạnh Đức Chúc mừng sinh nhật hai em Bình an , sức khỏe, ấm êm mọi đàng Làm ăn phát lộc giàu sang Gia đình hạnh phúc ngập tràn niềm vui
Ngẫu hứng thơ của bác Đinh Ước: Trắm ghẹo hoa - Chép chịu đòn ************Hoa Sen mọc ở giữa hồ Khiến cho chú Trắm cũng ngơ vì tình Lượn lờ bên cánh hoa xinh Thò đầu lên những ghẹo tình cùng hoa Của giời đang lúc đẫy đà Nào ai dễ muốn buông tha cho đành Trắm ta được thế lộng hành Đang tâm bất lá giật cành hoa Sen Sở Khanh vốn tính đã quen Vùi hương dập liễu bao phen chả chừa Chép vàng nào có dây dưa Vạ đâu bỗng chốc lọc lừa vào thân Miếng ngon thì chả tới phần Lại bị lên đĩa khổ thân chép vàng.
Hoa thơm ai nỡ chối từ Huống chi phận Trắm có tu bao giờ Gặp đây chả nhẽ làm ngơ Hoa xinh một đóa trời cho tận mồm Cỏ non trao miệng Dê xồm Hoa treo miệng cá hỏi còn chi không Trắm kia há dễ kìm lòng Quyết tâm vùi liễu dập hồng hả hê Xong việc xốc áo ra về Trong lòng mãn nguyện cái nghề trộm hoa Chép kia nhà ở cạnh nhà Hoa Sen kia vốn cũng là cùng ao Chép vàng vốn dĩ thanh cao Tuyệt không cắp mận trộm đào nhà ai Sớm hôm sách vở miệt mài Vũ môn mong mỏi tháng ngày mộng mơ Trách đời có mắt như mờ Oan oan Thị Kính bao giờ cho phai Trắm thì cao chạy xa bay Bắt Chép chịu tội cho cay đắng lòng Ai kia bẻ mận trộm hồng Mà sao vẫn cứ ngoài vòng nhởn nhơ Chép đây đạo trọng tôn thờ Oan oan khuất khuất bao giờ mới thôi... ..... Đại chú vui vịnh mấy nhời Cảm thương cá Chép một đời bị oan Mong sao quốc thái dân an Bác sĩ thất nghiệp, công an thải hồi