Ngày nào em chả vào. Cơ mà thấy các bác chém kinh quá. Em thấy lạc lõng nên không dám lên tiếng. Mai em lên leve 550. Em lại lên Chánh hầu bác nhé
Giờ em mới xem cái ảnh Sao cái điểm CT của bác lại là 1 vạch đỏ nhỉ . Của em còn chưa có điểm nào Bác cho em hết thế kia thật ngại quá Cơ mà em đã nhận rồi, cảm ơn bác nhé. Bác xóa cái vạch đỏ kia đi, chứ lại đổ tại em mà hiện vạch thế kia thì chít iêm
Đích danh Quang Ước là ta Ngờ đâu nay lại có ba bốn tằng Lộn lèo thật giả lăng nhăng Thực hư, hư thực, lằng nhằng vàng thau Của Nô gửi bụng Thị Mầu Để làng bắt vạ cho đau cả mề Biết mình chân đất nhà quê Tránh sao khỏi tiếng làng chê làng cười Ních thì một chín bảy mươi Bấy nay tiếng cụ bao người đã hay Sân Đình lượn khắp đó đây Ngâm thơ luận phú vui vầy gió trăng Tai ương gặp cảnh lằng nhằng Để nay đến nỗi dở thằng dở ông Thân này nợ trả chưa xong Bỗng nhiên lại mắc vào vòng trần ai Cao xanh nỡ vẽ cảnh hài Sau lưng đít cụ tiếng tai đầy mình Nghinh Phong chúng bạn luận bình Người khen cũng có, người khinh cũng nhiều Đã rằng kẻ ghét người yêu Trần gian, gian thế, là điều dĩ nhiên Sân Đình cất bước chinh yên Vui cùng con Chắn giải phiền mà thôi Bảy mươi thì mặc bảy mươi Thi Hương thi Hội cụ chơi đến cùng Mặc ai tranh bá tranh hùng Cụ đây bắt cá, săn lùng hoa rơi Tuổi già vui thú thảnh thơi Vui vầy Chắn cạ, ai cười mặc ai Văn thơ vẫn cứ dông dài Ngày đêm chém gió khôi hài làm vui Thấp cao thây kệ hên xui Qua cơn bĩ cực ngọt bùi là đây Thi Hương vớ được cước này Cái chức cụ Cử vào tay ai cầm...
Lên bài bảy chắn què ba Bàn cài 4 điểm khiến ta não lòng Thế thời Lèo cụt Tôm cong Bảy đỏ hồng hồng nhìn thấy mà thương Suy đi tính lại trăm đường Ăn cạ oánh chắn lẽ thường xưa nay Sự đời khôn chả bằng may Đỏ đen, ai giỏi ai hay chốn này Cửu sách chả muốn rời tay Chờ Chi sáu chắn mất ngay ván ù Chán ngồi Chán biết mình ngu Tham như cái mõ ngồi thừ mặt ra Những mong ván ấy mau hoà Bốc cây cuối nọc cho qua ván này Nào ngờ số Chán vẫn may Lục vạn chống cuốc đến ngay cửa trì Ăn Lục lại oánh Lục đi Năm chắn bốn cạ chờ chi tám hồng Nọc chiều vẫn còn nhất ông Cụ về chính cửa thoả lòng mộng mơ Thánh nhân đãi kẻ khù khờ Tham như giống mõ ai ngờ lại may Bạn chơi bảo, cái tằng này Oánh ngu mà lại gặp may vãi lờ....
ĐỪNG HÚP Có 2 vợ chồng mới cưới. Đêm tân hôn lại mua 2 trứng vịt lộn vô phòng đóng cửa lại ăn. Cô vợ mới nói. Anh yêu để em lột cho anh nhé. Đúng lúc đó ông bố chồng đi ngang nghe được tò mò đứng lại nghe. Ông chồng bảo. Em lột cho anh đi. Ôi anh yêu, của anh lông nhiều và to quá Ông bố nghe thấy nghỉ thầm trong bụng. Đúng là hổ phụ sinh hổ tử. Thằng này khá. Chắc là giống mình. Đến lượt anh chồng lột trứng cho vợ. Em yêu để anh lột cho em nè. Vâng anh lột đi. Ôi của em cũng to nữa. Lông đen ghê. Nước nhiều quá... Cô vợ mới bảo. Nước nhiều thì anh húp đi. Bổ lắm đó. Ừ. Cho anh húp nhé... Ông bố chồng nghe vậy tông cửa xô vào nói. Con ơi đừng húp con ơi. Húp LÀ Vk nó Bắt húp cả đời đó....... Pê ét : nguồn em cóp pi trên phây búc Chúc cả nhà ngày đầu tuần làm việc vui vẻ và hiệu quả ạ
Chuyện hài chuyển thể. """""""""""""""""""""""""""""""""""''" Lấy vợ vừa được hai niên Làng bắt quân dịch rõ phiền lắm thay Vợ thì trẻ đẹp phây phây Chỉ lo vắng chủ mất ngay với làng Cho nên nghĩa vụ chả màng Chỉ lo chui rúc tìm đàng trốn quanh Vận đen gặp buổi trăng thanh Dân quân đâu bỗng ập nhanh vào nhà Om sòm kẻ quát người la Rằng tên trốn lính mau ra trình làng Chàng trai sợ cuống sợ quàng Xà ngang đu tít vội vàng ẩn thân Cô vợ xốc vội áo quần Rụt rè cất bước ra sân trình bày Thưa rằng quan ta quan Tây Thưa anh đội cấn với thầy vệ binh Quan trên quan dưới xét tình Đèn trời thấu tỏ gia đình em đây Chồng em như hạc trên mây Tha phương đã bỏ xứ này từ lâu Biệt tăm như cá ao sâu Chân trời góc bể biết đâu mà tìm Tịt mờ tăm cá hơi chim Mình em sớm tối nằm im chờ chồng Không tin xin hãy vào trong Lục tung ngõ ngách khuê phòng mà xem Một điều em hai điều em Tiếng nàng rủ rỉ trong đêm ngọt lừ Trên xà anh chồng im ru Nín thở theo dõi chả từ cái chi Mỡ treo miệng mèo một khi Thì thôi Bụt cũng từ bi chả còn Hổ đói vớ miếng mồi ngon Thì thôi đạo lý vuông tròn là đây Hỡi ôi lang sói một bầy Xông vào làm thịt phanh thây cô nàng Anh chồng trên chiếc xà ngang Rụng rời chứng kiến rõ ràng trước sau... Xót xa những phút ban đầu Nhìn vợ khóc lóc, cảnh sầu bi ai Vật mình rũ rượi tóc tai Hai hàng nước mắt chảy dài mà thương Tiếng gào tiếng thét thê lương Vọng vang trong bốn bức tường trơ trơ Những là sóng gió nhấp nhô Khiến cho người ngọc cũng co quắp người Ơ kìa! con tạo trêu ngươi Bỗng nhiên cô gái một người thành hai Lúc đầu khóc lóc bi ai Lúc sau theo nhịp trổ tài mới ghê Hất mông ra vẻ rành nghề Khiến cho lũ quỷ cũng phê đứ đừ Qua cơn khoai chín sắn nhừ Thầy Đề thầy Đội cũng từ cuộc chơi Kéo quân về bốt nghỉ ngơi Sa trường để lại tả tơi mình nàng Anh chồng trên chiếc xà ngang Đằng đằng sát khí vội vàng xuống ngay Hét rằng: khốn nạn là đây Hỡi con mất nết mặt dày kia ơi Ô danh cho một kiếp người Đang tâm hưởng thú cuộc chơi trước chồng Cô nàng nước mắt ròng ròng Than rằng: anh hãy thấu lòng em đây Tai ương gặp phải cảnh này Nanh hùm vuốt cọp cả bầy nhăm nhe Thân em kẻ cỡi người đè Biết bao uất hận ê chề đắng cay Lúc đầu đành chịu nằm ngay Sau em dùng kế ra tay trả thù Muốn rằng triệt hạ thằng cu Hẩy mông cho nó vỡ sừ hết bi Chứ em có sung sướng gì Nhục nhã cũng muốn chết đi cho rồi Nghĩ chồng vẫn ở trên đời Ai người sửa túi, ai người nâng khăn Cho nên lòng lại lăn tăn Chết đi chả được khổ thân trăm bề Lòng còn nặng nghĩa phu thê Cắn răng chịu nhục, nghĩ bề thất gia Nếu chồng chả hiểu chả tha Thì thôi em cũng làm ma phen này Nói xong cầm dao trong tay Doạ chồng nàng mới kề ngay cổ mình Anh chồng phách lạc hồn kinh Lao vào khuyên vợ, phân minh vội vàng Thôi thôi... ta hiểu lầm nàng Cũng vì diễn cảnh... nói quàng nói xiên Bây giờ sóng lặng gió yên Qua cơn hoạn nạn chữ duyên thêm nồng Em đây hoạn nạn vì chồng Anh càng hãnh diện ở trong cõi đời Thôi đừng chết nhé em ơi...
Lấy vợ chậm nhưng nó chắc. Cứ phang xong đợi đón thằng cu là ổn hết. Chứ cứ nói thôi mà lại phải cố thì còn lâu, tốn tứng vịt ném. The anh chú @quang_diep86 cứ 70 cái xuân xanh thì vừa tuổi chớm lấy vợ là đẹp bạc