Năm lần bảy lượt gặp Thùy Anh Ta toàn thất bại mộng chả thành Oánh chắn thì thua luôn sấp mặt Xem hình đoán tuổi rớt cũng nhanh Chắn thì non cơ nên phải chịu Hình kia đoán thế rớt sao đành Cứ tưởng trong tranh em mười bảy Lẽ nào ba chục hả Thùy Anh?.
Thật vậy: Vào đến vườn thơ dạ ngất ngây Như mộng như mơ giữa ban ngày Câu thơ khúc nhạc, mê hồn trận Điệu phú lời ca thoảng men say Trăm hoa đua nở khoe hương sắc Quả ngọt hương thơm vị tràn đầy Khiến cho lữ khách lòng xao xuyến Hồn lạc Tiêu Dao suốt đêm ngày.
Chữ rì thấy để ngoài ngoặc kép ý muốn nói là xanh rì chứ không phải xanh ngắt, xanh trong... thì phải. Sorry, em spam tí
Có những mối tình chỉ để nhớ mà thôi Mình có yêu nhau không Em không biết Không những hẹn hò riêng tư cách biệt Không cả ly cà phê em thích, không hề... Mình có yêu nhau không Không có những hẹn thề Chỉ ánh mắt cứ nhìn nhau là cháy Chỉ gọi tên nhau trong cơn say chỉ vậy... Mà nào đâu mình có yêu nhau Chỉ nhớ về nhau trong thăm thẳm đêm thâu Chỉ thoáng giật mình khi thấy dáng ai quen quen trên phố Chỉ là buồn lắm khi xa... Mình chẳng yêu nhau khi tháng năm qua Vẫn chỉ là ánh mắt cứ nhìn nhau thăm thẳm Vẫn những nỗi niềm trong đêm xa vắng Vẫn chẳng bao giờ hai đứa tự tách đôi... Có phải mình yêu nhau từ kiếp trước xa xôi Nên kiếp này chỉ được gặp nhau cho đỡ nhớ... (thơ Nguyễn Thị Thanh Yến)
Bài thơ hay quá! Tiếc rằng mình chẳng biết bình thơ, nhưng vẫn thốt ra được một câu từ đáy lòng rằng:"Chinh phụ ngâm" là đây! Cảm động quá, da diết quá...
Một hồn thơ tràn đầy xúc cảm Một tâm hồn sáng lạn thanh cao Một con tim tình cảm dạt dào Một nghị lực tuôn trào mộng ước Một con người thanh cao vô lượng Một nụ hồng... lý tưởng thanh tao Thùy Anh ơi... em rất đáng tự hào Của gia đình và của bao bè bạn Đọc thơ em lòng ta như bừng sáng Và ước mình được bằng nửa em thôi.
Bạn là ai ? Dạo gót đến vườn thơ Nhả Ngọc phun Châu quả bất ngờ Thuỳ Anh tài mọn nào dám nghĩ Chỉ vui Dao Hội góp lời thơ ! P/s: Dù chưa biết bạn là ai Thuỳ Anh rất chân thành cảm ơn bạn đã ghé thăm vườn thơ TDH và đã đọc những bài thơ của Thuỳ Anh !
Bác ơi mơ ước làm chi Thôi em với bác cùng đi tìm nàng Bút mực sách vở đàng hoàng Ta về Hà Nội tìm nàng học thơ Cùng nàng kết bái thầy trò Hai ta cùng học để cho thành tài.
Người ta mến đức mến tài Cho nên mới có những lời thế kia Thùy Anh sao chả sẻ chia Lại còn khiêm tốn làm chi cho phiền Vườn thơ bỗng có bạn hiền Hẳn người tri kỷ hữu duyên đây mà Cho nên sớm tối lân la Vườn thơ dạo gót từ xa đến gần Trong lòng có ý kết thân Cho nên bác ấy gieo vần đối thơ Như anh chữ nghĩa i tờ Có đâu được thế mà mơ mà mừng Người ta thật dạ tôn sùng Phải đâu tâng bốc lung tung đâu mà Thôi đừng phụ nghĩa người ta Trước thì chưa biết sau là sẽ thân Đông Anh_ Hà Nội cũng gần Thôi thì kết nghĩa làm thân em à Mấy lời vui với em nha Cũng là ngứa miệng viết ra mấy dòng.
Lâu rồi chẳng nhớ đến thơ Mỏi chân trú tạm, bến mơ đâu người Mỏi mong một tứ thơ đời Thì thôi mượn tạm vài lời Thi nhân.
Chiều hôm nhớ nhà! """""""""'""""""""""""""""""""''"" Chiều chiều bóng ngả non tây Ríu ra ríu rít chim bay tìm đàn Một mình thơ thẩn quan san Nhìn chim ngẫm cảnh lệ tràn ướt mi Kể từ cất bước ra đi Nỗi niềm đau đáu còn ghi khắc lòng Quê nhà nghĩa trả chưa xong Mẹ già dựa cửa ra trông vào chờ Sân hoè dáng hạc chơ vơ Nỗi niềm nhung nhớ đã mờ mắt mong Chân trời góc biển mênh mông Giật mình ngẫm lại bỗng lòng tái tê.
( .... Trộm nhìn từ cổ đến chân Ba vòng đầy đặn tôn phần kiêu sa Vòng một xum xum đẫy đà Vòng hai mũm mĩm, vòng ba dầy dầy ...) Rành rành là ảnh bán thân Thế mà cụ nghía được chân mới tài Ba vòng cụ hát như đài Bẩu sao thỏ ngọc trú hoài cung trăng.
VẾT THƯƠNG Vết thương khi đã cầm tay Chỉ đau dòng máu ướt thay nỗi niềm Thôi thì cứ để lặng im Đôi môi run rẩy tiếng tim dại khờ Giá mà hóa được thành thơ Để con chữ gánh xiêu bờ đa đoan..!
Cụ đăng là hình bán thân Cho nên từ bụng đến chân...trộm nhìn Vòng một thì đã như in Hai vòng chả thấy, ai tin được nhề Chắc rằng sớm tối cận kề Cho nên cụ tỏ chứ hề dám sai Khen thay trưởng lão đa tài Nhìn hình bẻ chữ chẳng sai tẹo nào Tố Nương xin được cúi chào Trước là tiền bối Tiêu Dao chốn này Sau là đôi chút dãi bày Rằng là cụ Ước chắc ngây mất rồi Xem trăng ai biết lòng giời Nhìn mặt ai biết lòng người thế gian Tấm hình mới có nửa thân Thế mà cụ biết tận chân rõ hài Lại còn múa mép như đài Chả trách thằng cuội ngồi hoài gốc đa..