Ngày 23/7/2018 Mênh mông bến nước giữa làng Sau cơn bão tạnh để thành bến sông Người xa ai có nhớ không Quê hương thương nhớ có vương cảnh chiều
ĐỢI CHÀNG. Ruộng em, tấc đất, tấc vàng. Thế mà, phải bỏ ruộng hoang mấy mùa. Đã lâu ,không có cày bừa. Đã lâu, không có vụ mùa tốt tươi. Bây giờ, cỏ mọc xanh rồi. Đất đai màu mỡ,nước nôi đủ đầy. Anh xa, đâu có người cày, Thôi đành ,phải để ruộng này, bỏ hoang . Bao người trả giá ngàn vàng. Nhưng em không bán, đợi chàng, cho không . Công chàng chờ đợi ngóng trông. Thương chàng chung thuỷ, một lòng yêu em...
Tình yêu là bát bún riêu Bao nhiêu sợi bún bấy nhiêu sợi tình Quê em bia rượu linh đình Mà sao ta vẫn một mình vậy sao? P/S: Đôi dòng nghêu ngao, mong ACE đ ừng gach đá nhé!
Ai ơi có biết Sân Đình Thú vui giải trí gắn tình muôn nơi Sân Đình ôi quá tuyệt vời Cho ta sảng khoái yêu đời thêm ra Khi thì vui thú thơ ca Khi thì chắn cạ, khi là tiến lên Khi thì oánh phỏm giải phiền Khi thì tâm sự bạn hiền muôn nơi Khi thì chém gió vui cười Khi thì gửi gắm những lời yêu thương Lại còn thi Hội thi Hương Thi Đình hóng Trạng bốn phương tưng bừng Một năm bao giải tranh hùng Bang bang,hội hội, tương phùng vui sao Gặp nhau nâng chén rượu đào Anh em bốn cõi dạt dào tình thân Gác đời hư ảo phù vân Lưu danh mãi mãi nghĩa nhân ở đời Mười thang thuốc, một nụ cười Sân Đình Thảo Dược, giúp người trẻ lâu Vui say trút bỏ u sầu Được thua giải trí, há cầu chi hơn Trăm năm tính cuộc vuông tròn Sân Đình ta mãi sắt son chẳng rời...
Cụ thì thấy thích thấy yêu Em thì chỉ có lắm điều thị phi Đỏ được mấy ván cười hì Đen thì đốt bạc ấy vì ham mê ...
Đã rằng lòng đã đam mê Thị phi gác bỏ việc giề quan tâm Giữ lòng thanh tịnh không tham Phớt lờ những chuyện ai làm hại ai Sân chơi muôn vạn nghìn người Làm sao tránh khỏi những lời thị phi Còn chuyện đen đỏ sá gì Mèo bé, chuột bé, ta vì chữ vui Được thua, thắng bại, hên xui Giải khuây là chính, đẩy lui nhọc nhằn Giầu nghèo há phải lăn tăn Được chơi là khoái, cứ lăn ngay vào Có thì Vương phủ vẫy chào Nghèo thì bụi chuối hoặc vào gốc đa Hết thì lại nhận hộp quà Cứ vui cho cho thoả, chi mà phải lo Đường đời khúc khỉu quanh co Việc chi tốn sức lần mò nông sâu Sách xưa các cụ có câu Dĩ hoà vi quý mà trau chuốt mình Đam mê đã tới Sân Đình Tìm người tri kỷ kết tình mà chơi Trước là vui thú thảnh thơi Sau là có được tiếng cười thanh cao Thị phi lòng chẳng tơ hào Sân chơi vui thú thanh tao về mình Với Ken là chỗ thâm tình Đôi lời bầy tỏ phân minh dãi bày Sân chơi ai tạo chốn này Có ai ép buộc, ai đày ai đâu Đam mê vui thú bấy lâu Cốt rằng thoả chí, há cầu lợi danh Thị phi ta giữ lấy mình Giữa vòng trong đục, giữ tình thanh cao...
Hiếu Chiến là Hiếu Chiến ơi Việc chi phân biệt đôi nơi cho phiền Như ta chắn cạ chót nghiền Đam mê nào xá chi tiền chi nong Đa mang nên phải đèo bòng Sớm hôm vui thú chơi trong Sân Đình Mê say nên cũng hết mình Bấy nay Thánh nộp bởi Trình chưa cao Chợ Phiên sớm tối ra vào Bởi còn chúng bạn dạt dào tình thâm Sân Đình Ước tới hơn năm Đầu đường, bụi chuối, đã nằm nhiều phen Miếu hoang lò gạch đã quen Công thần, vạn điểm, có tên Sân Đình Để giờ thân phú phụ vinh Tri ơn tỷ Bảo, Sân Đình cho vay Nỗi niềm ai biết ai hay Để giờ ngang dọc chỗ này chỗ kia Cớ sao Hiếu Chiến phân chia Rằng thì chỗ nọ, chỗ kia cho phiền.
BƠI VÀO ĐI... Bơi vào đi, Vàng ơi, tao về đây Đừng ra xa, thân thể mày bé lắm Sóng thì to, nước biển kia rất mặn Mày cứ bơi ra, sao tao thể cầm lòng... Bơi vào đi, Vàng ơi, có nghe không Mày quyến luyến làm lòng tao chợn sóng Đại dương mênh mông, thân thể mày bé bỏng Cứ ngước về tàu, sao tao thể cách xa... Bơi vào đi, Vàng ơi, quay lại nhà Tao phải về thôi bởi đã xong nghĩa vụ Và tao biết đêm qua mày mất ngủ Cứ liếm tay tao, sợ tao trốn mày về Đừng vậy nữa mà, Vàng ơi, tao thương ghê Thương những đêm tao và mày đứng gác Gió bão từng cơn mày vẫn không sai khác Phủ phục canh me bọn cướp biển chực chờ Về đi mày, đừng bơi nữa, tao nhờ Tao xin lỗi, bởi đã xong nghĩa vụ Và tao biết chừng ấy vẫn chưa đủ Nhưng phải vào bờ, anh em khác ra thay Về đi mày, đừng bơi nữa, mắt cay... nguon copy Nguồn fb
Đọc bài thơ của bạn đăng ,mình cũng ko giữ được nước mắt khi đọc bài viết về vụ tai nạn ở đám cưới của chính xã Hải Sơn này ...Đây là một xã nghèo ( Cứ nhìn vào Nghĩa Trang cũng thấy ..Ngồi trên xe ai cũng cảm thấy xót xa khi nó tàn tạ nhất trong hơn 40 Nghĩa trang mà các gia đình cùng nhà mình đã đến ).Vì Nghĩa trang này nằm bên kia của đường tàu hỏa ,nên muốn vào phải đi lên rồi quay ngược lại một đoạn Ở trên có một ảnh là ngôi mộ anh trai của bạn học cùng cấp 3 Yên Hòa -Từ liêm cũ của mình .Chỉ khác là Minh Ha và họ nhầm là Minh Hạ ,còn địa chỉ đúng : Xã Dịch Vọng -Từ Liêm HN.Nhưng người nhà của anh bạn mình hình như vẫn tin vào nhà ngoại cảm ,nên chưa đến đây ... Sáng 28/7 cả xe xuống viếng ( đã 4 năm ,năm nào cũng đến .)Đêm 29 thì xuất phát từ Phong Nha để về HN ,đến sáng thì thấy nói vụ tai nạn .Hôm qua thì cả làng đã trắng khăn tang rồi ...
Thà rót cho ta trăm ngàn ly rượu độc Đừng một lời nào mai mỉa cho nhau..... _________TÚY CA ___________ Uống nữa đi em vạn chén tình Say tràn ngả ngớn mới phiêu linh Màng mơ bến tưởng cần ai tính Ảo não bờ tương mặc chúng rình Nhặt ánh trăng tàn ngơ ngác thỉnh Gom nhành liễu rụng thiết tha nghinh Phần duyên lạc lõng ơ hờ phỉnh Uống nữa đi em vạn chén tình...!!!
Trường ca Chắn Sân Đình Thơ: @subasa276 fb: Nguyễn Đức Thịnh Trăm cây dài bảy rộng hai Hai lăm mặt chắn một ngày khó quên Từ nhị đến cửu kéo liền Loằng ngoằng là Sách, hình vuông Vạn rồi Chữ chéo, ta gọi Văn thôi Thuộc được cây chữ, Sân Đình mời vô ... Bài mười chín lá, một chờ Đủ sáu chắn, tròn cạ .. hô : Ù rồi ..! Cước Suông cần chỉ vậy thôi Trì lá ù nó "cửa mình" rơi ra Thông thì phải nhớ rằng là Ván trước vừa mới kêu la : tớ ù Muốn lèo phải giữ khư khư Cửu vạn, bát sách, gật gù chi chi Cước Tôm cũng chẳng khó gì Tam vạn tam sách và ghì thất văn Tám đỏ cũng chẳng khó nhằn Khi ù đủ số là ăn tiền rồi Chíu là khi có lá rơi Giống ba con khác trong bài trên tay Chíu Ù, là chíu ù ngay Chíu Ù, Bạch Thủ có ngày mốc răng Thiên Ù số đỏ rành rành Lên bài, cầm cái đã thành ù luôn Địa Ù cũng chẳng phải buồn Lá ù chưa chịu tuôn qua cửa trì Ăn Bòn là cước thế ni: Sẵn có một chắn ăn ghì thành hai Ù Bòn cũng vậy mới tài Nhưng Bòn là lá Ù ngay cây Bòn Thiên Khai là cước đỡ hơn Trên bài có sẵn bốn hình giống nhau Bạch Thủ là cước đau đầu Ù chắn thứ sáu, ngồi chầu rớt răng ( Bạch Thủ lưu ý nhớ rằng Lá ù không cạ với thằng nào nghe !) Cũng là Bạch Thủ nhưng Chi (Em này mà rớt ở trì, sướng mê) Không phải thì vẫn tê tê Bạch Thủ Chi ấy cước về bài ta Khi ù bài chỉ toàn là Màu đen với trắng thì .. haha rồi Bạch Định, thì phải ù thôi Tuy đen nhưng cũng đổi đời từ đây Thập Thành là lúc trên tay Mười chắn không cạ, cước này cũng ngon Kính Tứ Chi cũng vãi hồn Bốn chú Chi với toàn đen lúc ù Hoa Rơi Cửa Phật , từ từ Ăn chắn ngũ vạn và ù nhị hoa Bạch Thủ Chì nhị vạn nha Mới thành cước đấy, khó là khó ơi Cước sau cũng gọi khó chơi Ngư Ông Bắt Cá cất lời sướng to Trên tay có chắn Chi Chi Và chắn Ngũ Sách, bạch thủ trì cá sông Bát vạn con đấy cá hồng ( vì không vần mới mất công thêm dòng ) Cước to, Cá Lội Sân Đình Bạch thủ trì bát vạn và mình phải thêm Ăn chắn ngũ sách trước tiên Mới hô cước ấy tuy phiền nhưng ngon Gần cuối có cước hãm mồm Nhà Lầu Xe Hơi, Hoa Rơi Cửa Phật Lên bài có chắn tứ xe Và chắn ngũ vạn mới ghè cước ni Ghì trì bạch thủ nhị đào Là ta có cước hô xao xuyến lòng Cuối cùng là ván Phá Thiên Lên bài cứ ngỡ mất xiền rồi đây Không có chắn vẫn cày Cuối cùng ù mới phá mây lên trời Đôi dòng vào lúc thảnh thơi Chơi vui sống đẹp một đời là đây !
ĐỪNG MƯA NỮA Cái nắng chưa về cái nắng ơi Nơi đây mưa gió cứ tơi bời Quán xá bên đường trông vắng ngắt Con đường chật chội cũng thưa người. Cái nắng đâu rồi cái nắng ơi Hàng cây ủ rũ đứng bên đường Gió giật gió lay cây trút lá Nhìn sao thấy tội quá đi thôi. Phố vắng trong chiều nắng tắt rồi Cho mưa làm nũng quá đi thôi Nước ngập mênh mông như sông bể Con đường như thể hóa sông rồi. Rác rến theo dòng nước cuốn trôi Mang theo mùi nước cống hôi hôi Khắp cả phố phường dơ quá đỗi Mưa gì mưa mãi chẳng ngưng thôi. Mong sao nắng xuống mưa ngừng hẳn Trả lại con đường nhộn nhịp kia Bao nhiêu rác rến theo dòng nước Trả lại con đường sạch sẽ hơn.
Vạn lý tầm hoa rong ruổi tình Trăm ngả phiêu bồng mộng tương sinh Ngược xuôi những muốn người trong mộng Ngang dọc bôn ba một chữ tình Vô duyên nay vẫn còn lận đận Bạc phước nên ni mộng chửa thành Vạn lý phiêu bồng, vạn lý quanh Đâu người tri kỷ hỡi cao xanh...
Về với Tiêu Dao mộng ắt thành Em làm tri kỷ với quan anh Vạn lý xin huynh mau quay gót Trăm mối tương tư trút khỏi mình Hữu duyên bằng hữu ngay trước mặt Có phước em đây nguyện kết tình Vạn lý tầm hoa, vạn lý quanh Đây người tri kỷ hỡi quan anh...
Quỳnh Hoa trước mặt Vạn Lý ơi Tầm chi đâu tận chốn xa xôi Mái nhà Tiêu Dao em ấy đợi Vạn lý chàng ơi em ấy chờ.. Hoa Quỳnh về đêm hương thắm đượm Ước cùng Vạn lý nguyện sánh đôi Nắm tay cùng bước vườn thơ nhỏ Đêm Hội Long Trì ngắm trăng khuya... (Vài lời tâm sự hộ Quỳnh Hoa Mong chàng Vạn lý hiểu cho nha...)
Cảm ơn anh nhé hỡi Phong Lan Quỳnh Hoa nhị rữa, cánh sắp tàn May có Phong Lan thương tình giúp Mai mối Tầm hoa, nghĩa vô vàn Dây bìm những muốn nơi nương tựa Phận liễu, nhành mai, hưởng gió nhàn Nên duyên chồng vợ nhớ cố nhân Vui vầy phu phụ nhớ Phong Lan.
THẤT_ VĂN """"""""""""""""""""" Văn nhân bầu rượu túi thơ Thất phu chỉ biết mỗi bơ gạo đầy." @shogun 01 " ..... Quần chùng dạo bước đó đây Lưng bầu rượu túi vui say xa gần Non xanh vui bước văn nhân Tay ôm ống quyển dặm ngàn ngâm thơ Ung dung ngắm cảnh giang hồ Trăng đàn nửa túi, bụng bồ văn chương Cửa thiền chả bén mùi hương Mắm tôm thịt chó vẫn thường mê say Mộc tồn bảy món đưa cay Văn thơ giục chén ngất ngây với đời Nhặt thưa nâng chén đầy vơi Thơ ngâm, phú vịnh, khắp nơi giao tình Sớm hôm phú luận văn bình Áo quần đạo mạo giữ hình văn nhân Công danh sự nghiệp chả cần Thảnh thơi dạo gót vui chân với đời...