Tầm hoa lạc cõi Tiêu Dao Muốn tầm muốn kiếm hoa nào anh ơi Quỳnh Hoa trước mặt đây thôi Việc chi vạn lý xa xôi cho phiền Hay là thiên lý hữu duyên Tìm người trong mộng phỉ nguyền mộng mơ Quỳnh Hoa trước mặt sờ sờ Vô duyên nên vẫn phải trơ một mình Chồng thì vui thú Sân Đình Ngày đêm vẫn để Hoa Quỳnh cô đơn Có chồng mà vẫn còn son Năm qua tháng lại héo hon má đào Cha thì vui chốn TIÊU DAO Thân em cô lẻ lòng bao nỗi sầu Rấp rảnh tái giá đã lâu Nghinh Phong nấn ná lọ cầu cơ may Tầm hoa lạc tới chốn này Mong huynh trượng nghĩa ra tay giúp đời Giữa đường nhặt cánh hoa rơi Đem về làm vợ, cũ người mới ta Việc chi Vạn lý tầm hoa Hoa trôi man mác biết là về đâu Mấy lời thỏ thẻ nông sâu Mong chàng ý hợp tâm đầu từ đây Quỳnh Hoa cánh thắm nhụy dày Mong chàng kết tóc sum vầy phụng loan Giữa đời dâu bể đa đoan Biết đâu hoa mới hoa tàn mà mong Quỳnh Hoa là kẻ thật lòng Muốn cùng lãng khách tơ hồng nên duyên
Thưa rằng tôi kẻ tầm hoa Thấy Nghinh Phong Gác thơ ca rộn ràng Vui say lỡ miệng nói quàng Có gì không không phải, xin làng thứ tha Cũng vì mến phục các Ma Cho nên ý muốn lân la chốn này Vụng về còn chút thơ ngây Cúi xin huynh đệ chớ rầy chớ la Biết đâu Vạn lý tầm hoa Dùi mài cũng được ra Ma có ngày Để cùng bè bạn đó đây Sớm hôm thơ thẩn, vui say với đời.
Đúng là Vạn lý tầm hoa Hoa gần thì bỏ, hoa xa thì tầm Mò tìm trong bấy nhiêu năm Rừng sâu, núi thẳm, chưa tầm được hoa Dặm ngàn non nước bao la Bặt tăm tin nhạn, bóng hoa mịt mờ Nổi chìm sóng đẩy gió xô Thuyền tình cập bến ghé bờ Tiêu Dao Vui chân ghé phủ tướng Tào Loanh quanh bỗng chốc lạc vào Nghinh Phong Gặp em ý hợp tâm đồng Chưa tường gia thế, mà lòng đã say Hương Quỳnh theo gió ngất ngây Sắc Quỳnh trong trắng, vẻ đầy thanh tao Hoa thơm đã có lời chào Khiến lòng lữ khách lạc vào cõi mơ Chữ đồng ai dệt nên thơ Khiến cho mặt sắt phải ngơ ngẩn tình Duyên kỳ ngộ, phúc tam sinh Nghinh Phong chứng giám cuộc tình đôi ta Tầm hoa sánh với Quỳnh Hoa Trai hào, nữ sắc một nhà từ đây Phụng loan cá nước sum vầy Khác nào phượng múa rồng bay giữa trời Chốn này hạnh ngộ nên đôi Ơn Nghinh Phong Gác, trọn đời không quên Mừng ngày tri kỷ nên duyên Nghinh Phong lưu bút ghi tên chúng mình Từ nay trên chốn Sân Đình Đôi ta như bóng với hình bên nhau...
Cụ thì bè bạn hằng hà Nhưng mà cái kẻ Tầm hoa chẳng tường Mà xem câu chữ văn chương Lời văn có vẻ như phường đâu đây Quẩn quanh cũng chỉ chốn này Không tên Tìm vợ, cũng Thầy Trym công Chị Thắm thì chả dài dòng Thánh Chém kiếm gạo, chợ đông chửa về Văn thì phảng phất hồn quê Giống vùng vải đỏ, quanh bề Văn Giang Giọng thơ giống cụ y chang Làm cho Quang Ước tội mang đầy mình Ken ơi, thôi chỗ thân tình Mong em hãy hiện nguyên hình cho mau Cụ đây oan thực Thị Mầu Nãy giờ rứt tóc vò đầu nghĩ suy Phải thì giấu giếm làm chi Để người trong cuộc nghĩ suy xa gần...
Cố nhân của Shogun thì nhiều vô kể, khắp trong Tiêu Dao 36 động, 72 đảo chỗ nào chả có bằng hữu của lão @_Templar_ ấy là chưa kể bao năm lão đại hành tẩu giang hồ nên năm bang ngũ phái đâu đâu chả là huynh đệ của lão đại. Ấy vậy mà vẫn nhớ đến tại hạ, thật là bái phục đó nghe....Tại hạ xin chào lão nha.
Quả nhiên là đúng. Thành thật xin chào! Mong bạn vui và giữ được nhã hứng. Những gì không nên không phải trước kia mong bạn không chấp nhé!
Cũng mong ace bạn hữu đừng xét nét quá với @Vạn lý tầm hoa. Người giỏi thì bao giờ cũng có chút lạ kỳ trong câu nói. Mong mọi người rộng mở mà giao thiệp. Điều hay không cứ phải ở trong câu nói đẹp. Gần đây tôi cũng ít vào diễn đàn nhưng đọc qua nét sắc xảo ấy thì đã nhận ra 7 phần. Chúc mọi người vui!
Vâng đó cũng chính là những gì Mạnh Đức muốn nói. Cảm ơn anh nhé ! Gửi bạn @Vạn lý tầm hoa .Hoan nghênh bạn trở lại với Sân Đình đặc biệt là box Tiêu Dao nơi có Gác Nghinh Phong để anh em thỏa mái trao đổi, châm chọc, tạo cho nhau nụ cười . Cần hỗ trợ gì cứ inbox trực tiếp cho mình nhé !
Cứ tưởng A Man vốn gian hùng Nào ngờ tâm tánh cũng bao dung Nghĩa cả kéo chân người viễn xứ Tâm trong níu bước khách đường cùng Chùa thiêng an ủi người xuất thế Nghinh Phong gỡ mối nhẹ tơ lòng Đôi lời cảm tạ đến Tào công Cõi lòng vẩn đục, bỗng sáng trong.
Gió mưa song cửa nhớ người Ngày xưa tựa cửa đêm vời vợi trăng Mưa về nhung nhớ tung tăng Cho con nước đổ cho trăng nhạt nhòa
Gửi bạn Tầm hoa đoạn văn vần Mến tài ai kẻ gọi cố nhân Gác chủ luyến lưu người tri kỷ Tem La bút pháp cũng tần ngần Trộm thấy hờn ghen người bạn mới Tủi mình khó với tới cố nhân Tủi ghen, ghen tủi, lòng vẫn phục Vạn lý tầm hoa một tài danh...
Vạn lý tầm hoa cảm ơn huynh Lãng tử xưa nay vốn đa tình Phong hoa tuyết nguyệt lòng rong ruổi Vạn lý vui say thoả sức mình Xa gần bốn cõi giao bằng hữu Tứ hải nông sâu nhặt nhặn tình Văn cũng nghêu ngao dăm ba phú Thơ cũng ngo ngoe đủ luận bình ..... Tầm hoa vui thú Sân Đình Giao du kết bạn đệ huynh xa gần Người tri kỷ, kẻ cố nhân Nơi yêu nơi ghét, lòng trần khó suy Huynh đừng trách phận mà chi Giữ lòng thanh thản việc gì phải lo Tâm ngay ắt hưởng phúc to Giao lưu giao hảo trời cho bạn hiền Như huynh giờ khác chi tiên Tiêu Dao vui vẻ bạn hiền vây quanh Nghinh Phong gió mát trăng thanh Sớm hôm thư thả mặc tình thơ ca Lại còn thêm cháu Quỳnh Hoa Văn thơ nối bước ông cha sớm chiều Sân Đình bao kẻ mến yêu Đã nhiều bằng hữu lại nhiều tri âm Tầm hoa thấy cũng khen thầm Muốn cùng huynh đệ kết làm tri giao Từ đây sớm tối ra vào Văn thơ hưởng thú thanh cao ở đời Rượu nồng nâng chén đầy vơi Ngâm thơ ngắm cảnh miệng cười ngất say.