Gửi Tháo! Chú nhạy cảm quá! Sống trên đời này, được sinh ra miễn cơ bản lành lặn thì đã là diễm phúc rồi. Chẳng cần xét cuộc sống ấy có sung sướng không, nhàn hạ không, hay là vất vả, cơ cực.. . Mỗi góc đời một trạng thái, một cảm xúc, một trải nghiệm. Con người có biết dành ra chút thư thái mà tận hưởng hương vị sống hay không mà thôi. Trải nghiệm càng nhiều thì hương vị cảm xúc càng sâu sắc. Anh chỉ sợ nhất khi phải sống một cuộc sống không phải (không được) lao động. Mỗi quãng thời gian, mỗi con người ta tiếp xúc đều có ý nghĩa cả, đều mang lại cho ta những thương nhớ, giận hờn hoặc vui vẻ, yêu thương, đồng cảm.. . Về khái niệm ngoại tình tư tưởng, anh không gò bó mình trong khuôn phép quá. Thế nên với người bạn đời hãy sống có trách nhiệm, hãy giữ và làm tươi mới tình cảm, hãy chăm sóc, quan tâm thì mình cũng sẽ nhận lại sự nồng ấm thôi. Cảm xúc khác với một người khác giới giả sử chú có thì chú có dối được lòng mình không? Nếu không thì chẳng cần gò bó ép nó mang một hình thái là "ngoại tình tư tưởng". Chú có tin không khi có những tình bạn mà người ngoài không hiểu và không tin được, họ yêu quý nhau nhiều lắm, trong lòng chẳng gì là ko thể nhưng lại luôn giữ một giới hạn chẳng cần phải giữ. Anh có nhiều bạn nhưng bạn thân thì ít. Có một anh bạn từ thời thanh niên, gắn bó mấy năm ở Gia Lâm, chia nhau từ điếu thuốc, cái kẹo kạc, đỡ cho nhau cả những nhát dao của một thời nông nổi, đến giờ có khi vài năm không gặp, cả năm chẳng gọi nhau một câu nhưng khi nó qua anh hoặc anh qua nó thì đều có thể đưa nhau nguyên chùm chìa khóa và dặn tự ăn, tự nghỉ đi, tao bận tối mới về. Thế đấy, có những thứ nhỏ thôi, ít thôi nhưng hay lắm. Lúc này đây khi viết và nhắc đến thằng bạn đấy, anh tủm tỉm cười và thấy như mình đang uống chén trà ngon ướp sen buổi sáng sớm. Chú chạm đâu thì chạm, chẳng cần gò bó thế. Cứ chạm nơi mình thích hoặc để gì đó chạm vào mình đầy hồn nhiên đi, mặc xác cái khái niệm nội ngoại tư tình gì gì đó. Hì..
Hương hẹn Hương xuân thoăn thoắt qua mau Nhớ thương hoa bưởi thấm đau lòng người Đất trời có mãi đẹp tươi Long lanh đáy mắt khóc cười do tâm. Nhớ không sen tiễn nàng Bân, Rũ bùn khoe sắc hồng trần đổi thay Trà thơm tri kỷ có ngày, Bắc Nam sum họp vui vầy tiêu dao.
Cái gì thế này, không thấy đính kèm 50m nhể? Nếu 50m là có thật thì nhờ chủ thớt chuyển cho nick Tịnh Đế hộ nhá! Cảm ơn đã dùng cái tên đó nhá Ma Tước!
NHƯ ĐÁ VÔ HÌNH Nhớ một thời nơi sông vắng có đôi Nay dòng nước đem đất bồi phía lở Thời gian trôi từng giờ đâu còn nhớ Em cùng anh đang mắc nợ suốt đời. Duyên cạn rồi...mình trôi nổi hai nơi Anh quay mặt không một lời âu yếm Câu yêu thương cũng im lìm chết lịm Khi sang sông thì hiếm ngược trở về. Hàng thông buồn...đang rũ lá lê thê Bến sông cũng nay bốn bề cát trắng Em ngồi đây đang oằn vai thầm lặng Giữa bơ vơ! Với giọt nắng cuối chiều. Nửa cuộc đời mình yêu nhớ bao nhiêu Nay còn lại lắm điều tang thương quá Chuyện tình yêu nhạt nhòa không có lạ Chẳng còn thương...thì như đá vô tình.
Off Ngũ Bang Hội. Chúc giải đấu thành công rực rỡ Anh chị em gặp gỡ sum vầy Hải Phòng vô địch hôm nay 5 bang hội lớn vòng tay nối liền Lèo Tôm đó nối liền kế tiếp Hội Tiêu Dao quyết liệt đứng ba MU Hà Nội một nhà Hôm nay Off hội cờ hoa chúc mừng 5 bang hội lẫy lừng chung bước Sau chục ngày điều ước thành công Cùng nhau nâng chén rượu nồng Tình bạn đẹp lắm mênh mông biển trời Ai cũng nở nụ cười rạng rỡ Phút giây này khắc ở trong tim Bạn, ta, mải miết kiếm tìm Hôm nay Off hội như chim một bầy Chúc các hội hôm nay sánh bước Trên Sân Đình mãi được chung vui Bên nhau rộn rã tiếng cười Hải Phòng vô địch rạng ngời hôm nay.
Hỏi mênh mông gió giữa trời Đời người có được tuyệt vời mấy khi Hỏi bao giờ gió mang đi Ưu tư, phiền muộn cứ như cuộc đời Cho nhau được vạn tiếng lời Dành nhau chỉ một tiếng đời phải không Bao giờ khi những bâng khuâng Chia cho bõ những lâng lâng một lần
TRỜI THƯƠNG. Ở..người đức tính trời ban HIỀN..lương đức độ chẳng màng thiệt hơn THÌ..đâu phải tủi phải hờn SẼ..luôn tươi trẻ đẹp hơn mỗi ngày GẶP..người nhân đức thời nay LÀNH..tính đẹp nết làm say lòng người AI..rồi cũng sẽ thảnh thơi MÀ..ko buồn tủi chơi vơi trong lòng NHÂN..hậu là tính sạch trong ĐỨC..độ nhân nghĩa đẹp lòng người ơi TRỜI..cho vui vẻ thảnh thơi DÀNH..nhiều công đức để đời cháu con PHƯỚC..này cao tựa núi non CHO..mình được hưởng đấng con sinh thành Ở HIỀN THÌ SẼ GẶP LÀNH AI MÀ NHÂN ĐỨC TRỜI DÀNH PHƯỚC CHO.
CHIỀU MƠ Hoàng hôn tắt nắng phủ sương mờ, Dỗi mắt trông về da ngẩn ngơ Rặng liễu bên hồ đang ủ rũ, Lục bình dưới nước bỗng chơ vơ! Muôn điều hạnh ngộ như dòng chảy Một khúc rời xa tận bến bờ! Chữ mộng chung vai sầu quanh quẽ Hương lòng vẫn đọng tại chiều mơ.
VƯỜN THƠ NHỚ BẠN Ghé vào chốn cũ vườn thơ Nhớ bè nhớ bạn mà ngơ ngẩn lòng Nơi đây tri kỷ tương phùng Câu thơ nối nhịp ta cùng chung vui Thần Tham Thánh Chém đâu rồi Hải Lâm, Ken với những người bạn xưa Vườn đào cảnh đẹp như mơ Mà sao vắng vẻ câu thơ bạn hiền Hội mình bằng hữu nên duyên Câu thơ nối dịp hai miềm Bắc-Nam Vườn đào kết bái tri âm Ví như thủ túc tình thâm ruột rà Cùng nhau thơ phú thi ca Cùng nhau phấn đấu làm Ma Sân Đình Sớm chiều gọi đệ xưng huynh Ngâm thơ ngắm cảnh, thắm tình tiêu giao Anh đây dù ở phương nào Cõi lòng luôn hướng vườn đào Nghinh Phong Câu thơ thay chén rượu nồng Vườn thơ tri kỷ ngóng trông bạn hiền Tiêu Dao huynh trưởng bén duyên Vui vầy lại nhớ bạn hiền khi xưa Vườn thơ anh dõi mắt chờ Như người lữ khách ngóng đò trên sông...
AN NHIÊN Vui vẻ hồn nhiên mặc sự đời Cà phê sớm tối chẳng sầu vơi Sớm ngày thỏa trí ươm thơ phú Cuối buổi dạo chơi ngắm đất trời Tâm chẳng tranh dành được hay mất Cho hồn nhẹ nhõm chốn bồng khơi Sang hèn sướng khổ đều vô nghĩa Cuộc sống tâm an mới tuyệt vời .
NHỮNG CUNG ĐƯỜNG Trùng trùng núi Nắng hòa vào cùng gió Hát đường ta đi Trải dài đến muôn phương Dốc có dốc cao Có xuống đèo Người chiến sĩ Ngại gì gian khổ Đường ta đi Nắng muôn vàn vẫn đổ Ta chỉ đổ mồ hôi Ý chí khắp mọi nơi Không bóng giặc Không có bóng em Trên đường hành quân Chỉ có ý chí sắt son Và trái tim yêu em và đất nước Có nắng gió,mồ hôi Và những dòng viết vội Trao non sông Trao em một tấm lòng Người lính ! 10h06 ngày 16/04/2014. Gửi em !
Quỳnh Hoa là khách Sân Đình Ghé thăm Dao Hội, kết tình Nghinh Phong Gót hồng dạo bước thong dong Vườn thơ lạc lối mà lòng ngất ngây Khen ai khéo dựng chốn này Thơ ca rộn rã vui say lòng người Bồng lai tiên cảnh giữa đời Tiêu Dao khoái lạc thảnh thơi tháng ngày Dập dìu đàn sáo mê say Ngân nga điệu hát sum vầy đoàn viên Rộn ràng thơ phú giao duyên Véo von khúc nhạc nối liền gần xa Sớm chiều rộn tiếng thơ ca Bốn phương tụ một mái nhà Tiêu Dao Quỳnh Hoa nay lạc bước vào Thưởng thơ Dao Hội, lòng trào niềm vui Ngất ngây như cá say mồi Chôn chân chết lặng, chẳng dời gót sen Buông lời đánh tiếng làm quen Vườn thơ muốn được thêm tên Hoa Quỳnh Tiêu Dao gửi gắm phận mình Sớm hôm vui thú kết tình muôn nơi...
VÀO --- HẠ Xuân tàn hạ lại theo sau Vấn vương hoa bưởi cho đau lòng người Phai đào sen lại thêm tươi Long lanh sắc thắm mỉm cười gọi trăng Soi mình sánh với chị Hằng Rũ bùn khoe sắc, hương giăng ngát giời Trà thơm tri kỷ gọi mời Bắc Nam sum họp vui đời Tiêu Dao.
Vườn thơ gắn kết Sân Đình Tiêu Dao vui vẻ thắm tình muôn nơi Long lanh đáy nước in trời Thơ ca rộn rã hoa tươi ngập tràn Non bồng giữa chốn trần gian Ngâm thơ ngắm cảnh xoá tan u sầu Vườn thơ nối chặt tình nhau Câu thơ đằm thắm trước sau mặn nồng Vườn thơ tri kỷ tương phùng Câu thơ bè bạn gửi lòng cho nhau Quỳnh Hoa mến cảnh đã lâu Vườn thơ dạo gót mượn câu gieo vần Vui cùng anh chị xa gần Những mong trút bỏ bụi trần bấy nay Vườn thơ gửi cánh hoa này Xin cùng sớm tối vui say với đời...
Đường vào tiêu cảnh dẫu gần Xuân thì ai biết còn phần xanh non Ừ thì trâu trắng già còm Thèm hương cỏ dại, mỏi mòn đợi trăng.