Mãnh tướng :Tào A Man Thanh gươm yên ngựa cất mình đi Nội Thành Vương phủ có sá chi Thảo phạt quần Ma, yên Phong Gác Vang danh dũng tướng chốn biên thùy Chẳng hổ danh tài chí nam nhi Đâm ngang chém dọc địch phải nguy Phủ Vương nức tiếng, danh Thừa Tướng Thánh chém rơi gươm, Moá buông chùy Dẹp Ma Vương phủ đã hết nguy Nội Thành Ma Xó vẫn còn kia Tào lại gươm đao xông ra trận Một mình một ngựa giữa đêm khuya Quyết phen sống mái dẫu thân lìa Oai phong Thừa Tướng oách chưa kìa Nào ngờ phút chốc bỗng lâm nguy Ma thả báo ra, Tháo mất nhì.
Làm khách Tiêu Dao thật vui vầy Thi thoảng anh em lại được quây Để cho Tào Tháo giữa vòng vây Giải thưởng khách mời lại vào tay
Giải này hình như đã đổi thay Chuyển cho khán giả để lấy may Mỗi người một tí xin cầm lấy Gặp Cụ Quang Ước để nhận ngay
Giò thủ năm nay ai cũng kiêng Bởi vậy nên anh chẳng thèm khiêng Tửu lạc thanh bần chốn Tây nguyên Vui vầy bè bạn cũng vì duyên
Cai Sữa khoái lạc đúng là đây Hồn tựa Tiêu Dao, rõ ban ngày Thích thú thơ ca say men rượu Vui vầy chúng bạn phú ngất ngây.
Trạng nguyên thơm thảo mở cuộc này Sân Đình Ma Xó sướng vui thay Thắng thua hớn hở người trong cuộc Được thua thua được nghĩa tràn đầy.
Giò thủ thơm giòn cớ chi kiêng Hay vì sợ béo chả ngó nghiêng Tửu lạc chi cho say bí tỉ Vui vầy bè bạn tiếc chi tiền.
Nhà Tham vào chả muốn ra Tiền vào cô Thắm đúng là vướng hom Khư khư ôm khoá giấu hòm Rêu rao để khỏi ai nhòm ai trông Kiểu này Cụ cũng lạy ông Thần Tham đệ nhất chứ không chịu nhì.