Đấy, e nói có sai đâu bác @quanguoc1970 . Thể thơ này hợp với tâm trạng người đi xây đắp mộng đổi đời nhưng lại gặp éo le nghịch cảnh...
Nghe Thánh Đốt buông lời kể lể Quặn lòng anh khôn nhẽ ngăn châu Tiếc rằng mình chả được được giàu Thấy em túng thiếu mà sầu lòng anh Đêm thao thức năm canh trằn trọc Ngày thẫn thờ sáu khắc cầu mong Mong em mát mái xuôi dòng Qua cơn bĩ cực hanh thông mọi điều Kìa lộc trời còn nhiều cơ hội Chữ phúc phần còn đợi chờ em Giơ tay vén đám mây đen Làm nên sử sách bạc tiền đầy kho Để đời mãi ấm no hoan hỷ Rạng danh người Tiến Sĩ Nick Ken Bấy giờ Vương phủ, chợ Phiên Tha hồ vùng vẫy liên miên sớm chiều Đời thoát cảnh cơm niêu nước lọ Thân hết thời lọ mọ gốc đa Tiếng đồn vang vọng gần xa Tốp đầu cự phú lại là Nick Ken.
Ăn năn thì sự đã rồi Bây giờ khóc lóc ỉ ôi ích gì Em buồn anh cũng sướng chi Lại đây anh cõng em đi ăn mày Nghe đồn Quang Ước xóm này Vừa vớ được lộc lại hay giúp người Anh em ta lỡ thế thời Đến mà xin xỏ, ắt người sẽ thương.
Quang mây lại thấy mặt trời Ước mơ đã thoả, nụ cười đã xinh Một hồn thơ thắm đượm tình Chín phương mười hướng đệ huynh một nhà Bảy chìm ba nổi đã qua Mươi câu lục bát chan hoà niềm vui Quang Ước một chín bảy mươi Yêu thơ thích chắn vui chơi quên mình. ..... Quang Ước tên thật là tôi Một chín bảy chục bỗng lòi ra ta Một đời mê thú thơ ca Đam mê chắn cạ lân la cửa đình Thấy đây thắm nghĩa đượm tình Nên lòng phấn khởi hoà mình thơ ca Giao tình kết bạn gần xa Câu thơ nối nhịp chan hoà muôn nơi Say mê mua lấy tiếng cười Đắm mình trong chốn vui tươi văn vần Năm mươi vẫn ngập tràn xuân Giở thằng giở cụ, hồng trần mê say Đích danh Quang Ước là đây Yêu thơ thích chắn ngất ngây sớm chiều.
Tham rằng, hay cũng có hay Nhưng sao thoang thoảng đắng cay thế nào Tứ sách phiêu bạt nơi nao Sao không thấy ả ra chào Thần Tham Phải chăng Quang Ước âm thầm Giấu đi Tứ sách để làm của riêng Cao xanh ơi có khôn thiêng Tìm ngay cô Tứ lúng liêng má hồng Về đây rót chén rượu nồng Lả lơi tý để vui lòng Thần Tham.
Làm gì có “bỗng” ở đây bác. Bao nhiêu công sức của các cụ nhà cả đấy ạ. Bác nói thế không sợ các cụ buồn à...
Câu bỗng có ý Tham à Trên Ước bởi đã có ba anh chàng Các cụ mơ ước một nàng Để còn chấy rận, chẳng màng thêm trai Nhưng mà trời đã an bài Ngờ đâu chín tháng lại lòi ra tôi Đặt tên là Ước thế thôi Cái tên như thể thay lời ước mong Về sau cũng được thoả lòng Bốn trai, hai gái, thoả mong thoả chờ Vậy nên Ước mới có thơ Chả mong bỗng có, chả mơ bỗng lòi.
Thật ra các cụ sợ câu " tam nam bất phú " nên phải cố đấy a ạ...em có ông bạn , nhà cửa đàng hoàng, có điều kiện, đã hai thằng con trai , muốn thêm đứa con gái nhưng phải cái hắn dân buôn bán nên cũng mê tín chỉ sợ " Tam nam bất phú" nên éo dám...
Lại nói chuyện đông con nhiều cháu và cách đặt tên. Xưa kia các cụ nhà mình hay có quan niệm đặt tên con cái sao cho xấu để dễ nuôi. Chẳng thể mà ở nhiều vùng quê mới có chuyện Cụ Vịt đẻ ra Ông Gà, Thằng Nhái là con Ông Ếch... Chuyện ở làng nọ, có một nhà sinh được 6 người con trai đặt tên là Trăm - Nghìn - Vạn - Triệu - Tấn - Vàng cũng là một đề tài bàn luận khá hài hước của một vùng kể từ khi cậu út ra đời được đặt tên là Vàng. Nói lan man ở trang chắn cạ mà không kể chuyện về chắn thì e là một thiếu sót . Chính cái ông cụ sinh ra Trăm - Nghìn - Vạn - Triệu - Tấn - Vàng kia lại là một người ham mê chắn cạ, tổ tôm. Khổ nỗi, bà vợ cũng thuộc loại ghê gớm , mỗi lần đi chơi về là mỗi lần ông phải tìm chỗ giấu tiền cho kỹ kẻo sợ bà vợ thu mất thì hết vốn. Một lần kia, chẳng biết nghĩ sao ông lại cuộn tiền và nhét vào cái lá nõn đang lên ở bụi chuối sau nhà. Vô tình một buổi sáng, bà vợ ngủ dậy ra sau nhà đi vệ sinh, thói quen đi nhẹ của người nhà quê xưa vẫn thế. Bà nhặt được rất nhiều tiền ở dưới gốc chuối có một cái lá non vừa bật ra nõn nà . Chỉ tội ông chồng, nghe bà vợ kể chuyện cây chuối mọc ra tiền mà không dám nhận là của mình