Gác Nginh Phong ào ào gió thổi Chốn Nguyệt Lầu chìm nổi phong ba Nhị văn khăn áo dời nhà Tay xách vai khoác biết là đi đâu Bước chân đi nhớ bầu nhớ bạn Ngửa mặt nhìn thương nhạn chiều bay Nhị đào gió động phong lay Xác xơ cánh thắm, hồn bay cửa chùa Anh Tứ vạn bốn mùa vất vả Chị Bát gàn thong thả ung dung Cửu văn thế bí đường cùng Vai gùi tay gậy lên rừng đốt than Thời với thế trần gian chìm nổi Thế với thời muôn nỗi long đong Cá chép vẫn chả hoá rồng Ngáo ngơ lại dính vào tròng ngư ông Con thuyền nhỏ giữa dòng xuôi ngược Cong cánh buồm ghé được bến mơ Thất vạn phiêu bạt giang hồ Túy quyền mãi võ giở trò kiếm ăn Chàng Lục sách thương thân goá vợ Én lạc đàn đã sợ cây cong Ngũ văn vướng nợ trong lòng Nón mê tẩu thuốc ra đồng thở than Chàng Tứ văn khom thân luồn cúi Anh Cửu vạn lầm lũi vác thuê Mưa tuôn gió thổi não nề Rêu trùm cổ tự bốn bề quạnh hiu Đêm tĩnh mịch dế kêu rả rích Ngày thẫn thờ kiếm khách ngẩn ngơ Thất văn bê ống văn thơ Ngược xuôi mong kiếm được bơ gạo đầy Chàng Tam sách nhảy dây đầu ngõ Cụ nhị còng xách giỏ xin ăn Lục văn mãi võ nuôi thân Vác chùy dấn bước theo chân giang hồ Ông Lục vạn ngẩn ngơ chống cuốc Ngước nhìn giời mong được ơn trên Cửu sách lầm lũi vác đèn Đêm đêm mò mẫm đi tìm cố nhân Cô Tam vạn cam thân vợ lẽ Chàng Tam văn chịu nhẽ quặt què Thất sách xấu hổ tay che Cúi đầu lầm lũi tìm về cố hương Vẫn vô tư ra đường con trẻ Chống cà kheo vui vẻ phô trương Chi Chi dạng cẳng giữa đường Anh hùng vui thú văn chương với đời Trời đã định muôn người muôn vẻ Số an bài khôn nhẽ đổi thay Cà phê buổi sáng hôm nay Mượn hình quân chắn múa may mấy lời
Cái nắng, cái gió của Tây Nguyên. Cái chất tài tử Nam Bộ đã thấm đẫm vào người anh tôi mất rồi. Hào sảng lắm, khí phách lắm
Em không ủng hộ ý tưởng này vì mấy bài thơ nổi tiếng thể song thất lục bát nghe ai oán lắm cơ.... Ví dụ Nguyễn Du với “Văn tế thập loại chúng sinh”, Nguyễn Gia Thiều với “Cung oán ngâm khúc”, Đoàn Thị Điểm với “Chinh phụ ngâm”...
Ý của chú là bài song thất lục bát của anh chưa được thê thảm lắm phải không. Có gì sáng mai ngồi uống cà phê anh lại nghiên cứu lại.
Theo anh thấy thì không có thể văn nào là buồn hoặc vui cả. Có chăng là do nội dung câu truyện mà tác giả muốn mượn cái hài, cái bi để chuyển tải cho người đọc, chứ anh đọc mấy bài thơ của cô Mai Thùy Anh theo thể song thất lục bát thì vẫn thấy tràn đầy tự hào về quá khứ và niềm tin rạo rực vào tương lai và tràn đầy niềm vui của thực tại. Còn tác phẩm nổi tiếng của đại thi hào Nguyễn Du là truyện kiều theo thể lục bát ngoài những đoạn tả người tả cảnh thì nhiều chỗ anh đọc cũng thấy buồn lắm. Còn bài song thất lục bát của anh không biết em thế nào chứ anh đọc thấy có gì đó hài hước chứ đọc xong anh chả thấy xúc động tẹo nào em ạ.
Phải vận đen nhìn đời u ám Lúc thất tình chả dám vờn hoa Cũng cùng một áng thơ ca Người thì tủm tỉm, người la rằng sầu...
Gặp vận đen ngửa cổ kêu giời I ven mới mở lấy gì chơi Đâu hay những lúc gặp thời Vung tay quá trán để rồi liệt danh.
Trời hỡi trời! cao xanh có tỏ Hỡi đất bằng ai đó có hay Nick Ken Ma Xó là đây Cơ hàn túng khổ trời hay chăng trời Ngó chợ Phiên lệ rơi thánh thót Ngước phủ Vương nước bọt tràn môi Gốc đa, xó bếp Ken ngồi Ngậm ngùi nhớ lại những thời liệt oanh Văn lai láng đã thành Ma Xó Chữ đầy mình đã đỗ Hội Hương Giờ đây túng khổ đủ đường Giời cao đất thẳm có thương không nào Cóc nghiến răng mưa rào sườn sượt Ếch uôm uôm lại trượt vào xoong Thương ôi số phận long đong Giao lưu thì trượt từ vòng gửi xe Cứ tưởng đâu xuân về hoa nở Tiễn đông tàn hưởng thưở ấm êm Ngờ đâu túng lại túng thêm Ken bay Ken lại dắt em bay cùng Cho thế sự não nùng hoa lá Để đệ huynh lã chã ỉ ôi Nhìn Ken thương quá đi thôi Đau lòng đứt ruột giời ôi là giời!
Ngó lên trời hỏi trời có tỏ Trông xuống đất biết tỏ hay chăng Nhớ khi thi đỗ bảng vàng Anh em sớm tối xa làng lên thương Lúc gặp thời bảo kia chả tiếc Trăm triệu quan vơ vét nhẹ như không Vui chơi bầu bạn má hồng Anh với chú vui thông ngày tháng Nay sa cơ chịu nhục nhằn tù hãm Đi đến đâu chúng nó đuổi như ma Nhiều đứa vung tỏi tránh tà Khổ anh tôi mang danh là ma xó Cớ sao những lúc chú giàu có Chẳng nghe "tham" cắt bỏ chia ra Nói ra thì cũng thật là Công thần không có ai mà được chia Thôi nói chi sự tình đã thế Lại đợi thời thế thế vần xoay Bỗng đâu lại có một ngày Tiêu Dao mở hội ta cày làm thơ Lúc đó thì lại bất ngờ Tiền đầy trong túi lại mơ lên đời.