Ước sao ngày tháng sẵn tiền Tiền nhà cứ tháng ta liền đóng ngay Rồi ra thơ nghĩ mới hay Tri âm ai đó mới say vì tình.
Mời Vườn Tiêu Dao thư giãn tí cho vui Làm Đĩ Tác giả: Đinh Kim Chung Gớm vừa mới sớm ngày ra Phía trong nhà nghỉ tiếng la quá trời Chửi gì ngoa thế hả giời Mình liền ghi lại mấy lời xem sao: "Tao đây làm đĩ kệ tao Mày không làm đĩ không cao sang gì? Mày về nhìn lại mình đi Chồng mày tham nhũng vị chi hơi nhiều Ngày xưa mỗi cái nhà xiêu Bây giờ xây dựng lêu nghêu bốn tầng Hai tầng cấp dưới nó dâng Tham ô xây nốt hai tầng tiếp theo Hột xoàn, vòng, nhẫn mày đeo Bao đồ nội thất mày treo trong nhà Xe hơi với lại tay ga Nói chung tất tật đều là tham ô Chồng mày xưa lái ô tô Tháng lương bốn triệu lấy mô tiền sài Con mày học lớp mười hai Nghiện lòi cả tĩ thì cai cái gì? Kia kìa đống vỏ phong bì Mày moi lấy ruột vỏ thì vứt ra Lại còn phía cái ga ra Mày làm cửa ngách để mà đi đêm Mày cho con út học thêm Thuê hai cô dạy cả đêm lẫn ngày Osin gọi cái có ngay Rồi là rửa đ...ít nhà mày cũng thuê Chồng mày không nghiện cà phê Dưng mà nó có máu dê trong người Chỗ tao khách lắm như rươi Ai mang thóc thật tiền tươi thì vào Tao đây làm đĩ thì sao Khách vào bắn...điếu thuốc lào rồi đi Tất nhiên tiền họ phải chi Nhà mày giàu thế tiếc gì cục than!" Dân tình chẳng thấy ai can Chỉ nhìn cô vợ khóc than rồi về Thằng chồng được bữa ê chề Cô xưng là đĩ tay nghề hơi cao Cũng vì cuộc sống hư hao Đồng tiền như gió thổi vào nhà không Thân cò, kiếp vạc long đong Mua hương bán phấn là không tội gì Ngẫm từ chuyện ấy ngẫm đi Bộn bề cuộc sống đều vì tiền chăng? Cực kỳ căng! Cực kỳ căng Hỏi anh hỏi chị vĩnh hằng ở đâu?
CÂU CHUYỆN CỦA 2 VỢ CHỒNG NHÀ XUẤT BẢN (ST-Không rõ tác giả) Trong đêm tân hôn Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ: - Sách mới cho nên phải đắt tiền. Cô vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn: - Hôm nay xuất bản lần đầu tiên. Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba: - Anh còn tái bản nhiều lần nữa. Cô vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở: - Em để cho anh giữ bản quyền. Thời gian sau cô vợ trách: Sách cũ lắm rồi phải không anh? Sao nay em thấy anh đọc nhanh Không còn đọc kỹ như trước nữa Để được mơ thêm giấc mộng lành. Anh chồng băn khoăn đối lại: Đọc tới đọc lui mấy tháng trời Cái bìa sao giống giấy gói xôi Nội dung từng chữ thuộc như cháo Giờ nhìn vào sách nuốt không trôi Cô vợ liền thanh minh: Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay Đọc hoài anh sẽ thấy mê say Đọc hết kiểu này qua kiểu khác Anh càng khám phá càng ngất ngây. Anh chồng liền thổ lộ: Nhìn sách người ta thấy phát thèm Sách mình cũ rích chữ lem nhem Gáy thì lỏng lẻo bìa lem luốc Đọc tới đọc lui chuyện cũ mèm. Ông hàng xóm thấy vậy liền nói: Sách cũ của anh tôi chưa xem Nhìn anh đọc miết thấy phát thèm Định bụng hôm nào sang đọc lén Xem có trang nào anh bỏ quên Anh chồng liền đáp lại: Sách đã lâu rồi tôi chẳng xem Nhìn anh móm mém biết anh thèm Sách cũ với tôi anh thì mới Liệu mà giữ được tậu về xem Anh hàng xóm liền mặc cả: Hay là ta đổi sách cho nhau Sách cũ anh thừa tôi đọc sau Nó cũ với anh tôi thì mới Tôi về đem đọc suốt đêm thâu. Anh chồng giảng giải: Sách tôi tuy cũ nhưng hay lắm Bảo đảm đọc rồi nhớ rất lâu Sách nhỏ bìa dày tôi ít đọc Trinh nguyên như thuở mới ban đầu Anh hàng xóm cao hứng tiết lộ: Có lần tôi đã thử sách Tây Bìa ngoài trông cứ đỏ hây hây Nhưng khi mở sách thì toang hoác Chữ nhoè lại lắm dấu vân tay Anh chồng liền đế vào: Càng sờ càng thấy bìa lỏng lẻo Bên trong cồm cộm giấy thô dày Thôi đành về đọc sách mình vậy Chuyện cũ nhưng mà nó vẫn hay. Mượn được sách, anh hàng xóm nói với cô vợ: Sách của em mua thật đáng tiền Hôm nay anh đọc lần đầu tiên Anh muốn xem thêm vài lần nữa Hay để anh đây giữ bản quyền? Cô vợ liền nói: Sách của em đây rất đáng tiền Hôm nay anh đọc lần đầu tiền Hôm nào thấy thích cứ sang mượn Hoặc bảo chồng em nhượng bản quyền!./.
HOAN HÔ CHIẾN SỸ ĐIỆN BIÊN - Thơ : Tố Hữu _ I Tin về nửa đêm Hỏa tốc hỏa tốc Ngựa bay lên dốc Đuốc chạy sáng rừng Chuông reo tin mừng Loa kêu từng cửa Làng bản đỏ đèn, đỏ lửa... Hoan hô chiến sĩ Điện Biên Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp! Sét đánh ngày đêm xuống đầu giặc Pháp! Vinh quang Tổ quốc chúng ta Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa Vinh quang Hồ Chí Minh, Cha của chúng ta ngàn năm sống mãi Quyết chiến quyết thắng, cờ đỏ sao vàng vĩ đại Kháng chiến ba nghìn ngày Không đêm nào vui bằng đêm nay Đêm lịch sử Điện Biên sáng rực Trên đất nước, như Huân chương trên ngực Dân tộc ta dân tộc anh hùng! Điện Biên vời vợi nghìn trùng Mà lòng bốn biển nhịp cùng lòng ta Đêm nay bè bạn gần xa Tin về chắc cũng chan hòa vui chung. II Hoan hô chiến sĩ Điện Biên Chiến sĩ anh hùng Đầu nung lửa sắt Năm mươi sáu ngày đêm khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt Máu trộn bùn non Gan không núng Chí không mòn! Những đồng chí thân chôn làm giá súng Đầu bịt lỗ châu mai Băng mình qua núi thép gai Ào ào vũ bão, Những đồng chí chèn lưng cứu pháo Nát thân, nhắm mắt, còn ôm... Những bàn tay xẻ núi lăn bom Nhất định mở đường cho xe ta lên chiến trường tiếp viện Và những chị, những anh ngày đêm ra tiền tuyến Mấy tầng mây gió lớn mưa to Dốc Pha Đin, chị gánh anh thồ Đèo Lũng Lô, anh hò chị hát Dù bom đạn xương tan, thịt nát Không sờn lòng, không tiếc tuổi xanh... Hỡi các chị, các anh Trên chiến trường ngã xuống Máu của anh chị, của chúng ta không uổng Sẽ xanh tươi đồng ruộng Việt Nam Mường Thanh, Hồng Cúm, Him Lam Hoa mơ lại trắng, vườn cam lại vàng... III Lũ chúng nó phải hàng, phải chết Quyết trận này quét sạch Điện Biên! Quân giặc điên Chúng bay chui xuống đất Chúng bay chạy đằng trời? Trời không của chúng bay Đạn ta rào lưới sắt! Đất không của chúng bay Đai thép ta thắt chặt! Của ta trời đất đêm ngày Núi kia, đồi nọ, sông này của ta Chúng bay chỉ một đường ra Một là tử địa, hai là tù binh Hạ súng xuống rùng mình run rẩy Nghe pháo ta lừng lẫy thét gầm! Nghe trưa nay tháng năm, mùng bảy Trên đầu bay thác lửa hờn căm Trông: Bốn mặt lũy hầm sụp đổ Tướng quân bay lố nhố cờ hàng Trông: Chúng ta cờ đỏ sao vàng Rực trời đất Điện Biên toàn thắng! Hoan hô chiến sĩ Điện Biên! Tiếng reo núi vọng sông rền Đêm nay chắc cũng về bên Bác Hồ Bác đang cúi xuống bản đồ Chắc là nghe tiếng quân hò quân reo... Từ khi vượt núi qua đèo Ta đi, Bác vẫn nhìn theo từng ngày Tin về mừng thọ đêm nay Chắc vui lòng Bác giờ này đợi trông! IV Đồng chí Phạm Văn Đồng Ở bên đó, chắc đêm nay không ngủ Tin đây Anh, Điện Biên Phủ hoàn thành Ngày mai, vào cuộc đấu tranh Nhìn xuống mặt bọn Bi-đôn, Smít Anh sẽ nói: "Thực dân, phát xít Đã tàn rồi! Tổ quốc chúng tôi Muốn độc lập hòa bình trở lại Không muốn lửa bom đổ xuống đầu con cái Nước chúng tôi và nước các anh Nếu còn say máu chiến tranh Ở Việt Nam, các anh nên nhớ Tre đã thành chông, sông là sông lửa Và trận thắng Điện Biên Cũng mới là bài học đầu tiên!" ( Chín năm làm một Điện Biên _ Nên vành hoa đỏ nên Thiên Sử Vàng )
Nỗi Nhớ Mùa Đông Hàng me già ướt đẫm dưới cơn mưa Gió hun hút lùa qua từng kẽ lá Đèn phố nhạt nhoà trong mưa lạnh giá Hà Nội rùng mình trong đêm mùa Đông. Ấm áp đêm khuya, một bếp lửa hồng Mùi ngô sữa nướng thơm lừng góc phố Ghế đá công viên ngồi vừa ấm chỗ Nhớ một vòng tay ấm cả tấm lòng. Ở nơi nào, anh có buồn không? Anh có nhớ đêm mùa Đông Hà Nội Nhớ bờ môi êm, nụ hôn nóng hổi Em vội trao anh trọn nỗi nhớ mong. Chỉ một mình em thương nhớ mùa Đông Một mình em ôm nỗi nhớ trong lòng Chỉ một mình em nửa đêm thức giấc Chỉ một mình em khóc khi nhớ anh. Em biết thời gian sẽ trôi rất nhanh Nếu nỗi nhớ, đừng đếm đong ngày tháng Nếu em biết để chìm trong quên lãng Thì nỗi nhớ này sẽ nhẹ nhàng hơn. (st)
Nhân dịp tròn một năm bài viết đầu tiên gửi Tiêu Dao Hội, mình gửi Vườn Thơ Tiêu Dao Hội bài thơ chắn làm kỷ niệm. Chắn hội trống cắc tom Đây rồi chắn hội trống cắc tom, Người ngồi chơi chắn kẻ đứng nhòm. Anh trên phớn phở: son, bát béo, Chị dưới thở than: nhọ, cửu còm. Được bạch thủ trì thần sáng rỡ, Mất chíu ù chi sắc tối om. Thăng trầm cảm xúc bao cung bậc, Thú chơi nào sánh chắn cắc tom.
Chút mộc mạc chia sẻ cùng @Sauuruou, @Tịnh_Đế, @Tào Tháo, anh @Nguyễn Tiểu Thương, anh @bến đò xưa, chú @choicctt60, em @dangbotot (những người bạn ở TDH mà tôi biết hoặc phần nào biết, những người có chút hồn quê) cùng bạn @hailam13.
TÌNH THƠ. Câu thơ ai viết Thắm thiết mặn nồng Hỡi người còn nhớ hay ko Vần thơ êm dịu để lòng xuyến xao Nơi nào xa vắng Mang nặng tình anh Bao nhiêu tình cảm chân thành Anh luôn gửi trọn luôn dành riêng em Trong đêm tim thấy Cuộn chảy ko ngừng Bao lời yêu mến thủy chung Mong rằng ngày tháng luôn cùng có đôi Những lời da diết Cũng thiệt ấm lòng Những lời anh nhớ anh mong Bên nhau ta sẽ tình nồng chung đôi.
Nắng Mới Tác giả: Lưu Trọng Lư Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước dậu phơi. Hình dáng me tôi chửa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước dậu thưa.
Chuẩn bị kết thúc sự kiện vịnh cây bài chắn sân đình. Với bao nhiêu kỷ niệm trong lòng,và những tình cảm với TDH tự nhiên tôi cảm thấy bùi ngùi xúc động nên có bài thơ để tỏ lòng mình với TDH xin được viết ra xin mọi người thông cảm. ..... Hai lăm tuần vịnh qua đi Biết bao kỷ niệm khắc ghi trong lòng Nửa năm bằng hữu tương phùng Câu thơ sớm tối vui cùng Tiêu Dao Bạn bè qui tụ xôn xao Say mê với thú thanh tao sân đình Vườn thơ gắn chặt nghĩa tình Cho đây biết đó, cho mình biết nhau Kết bằng tri kỷ trước sau Cùng nhau sửa lỗi, chỉnh câu gieo vần Vui xuân giờ lại tiếc xuân Bùi ngùi nhớ bạn xa gần bốn phương Nhớ khi thao thức đên trường Cùng nhau nối chữ, văn chương đêm dài Cùng nhau gắng sức trổ tài Cùng nhau ngóng ngõi những ngày thứ tư Nghĩa tình gửi gắm trong thơ Mượn câu lục bát hoan hô chúc mừng Khi vui có bạn vui cùng Khi buồn có bạn tương phùng xẻ chia Chạnh lòng lại nhớ những khi Nhớ đến Mạnh Đức chấm thi tảo tần NhớThùy Anh, rực rỡ xuân Nhớ bác Thương giỏi thơ văn muôn phần Tính tình cởi mở ân cần Mấy phen nhắc lỗi sửa vần cho ta Nhớ Bác Thôi tuổi đã già Nhưng lòng gắn với thơ ca chẳng rời Đò Xưa nhớ lắm bạn ơi Nhớ Bách bé bỏng, là người phát lương NhớTào man, uy bốn phương Dẫn dắt Dao Hội đến đường thành công Hôm nay chắn vịnh đã xong Ước tôi xin gửi mấy dòng tri ơn Chúc quý vị mãi vui hơn Gia đình hạnh phúc, cháu con thuận hòa Chúc bạn bè khắp gần xa Vạn sự như ý, nhà nhà an khang Thơ ca mãi vẫn rộn ràng Đời vui ta lại thấy càng thêm vui Chúc sân đình mãi vui tươi Anh em lấy chữ vui chơi làm đầu Nghĩa tình khăng khít dài lâu Phát huy chắn học sở cầu bấy nay. ............ Đôi lời Quang Ước dãi bày Văn quê chân chất, dở hay mấy vần Những mong bè bạn xa gần Rộng lòng thấu hiểu, đôi phần khoan dung Được Lai thì Ước cũng mừng Bằng không Ước cũng vui lòng Ước thôi. Quang Ước!
Anh bạn này thơ hay,sâu lắng hồn quê, kiểu như của Nguyễn Duy( Cùng quê của Tiểu Thương đấy ) .Nguyễn Duy cũng có kiểu thơ chân chất như Nguyễn Bính ...Năm 1974 bọn mình ở cánh rừng sông Ba Lòng -là thượng nguồn sông Thạch Hãn -đọc Văn Nghệ Quân Đội, thấy anh bạn ấy đoạt Giải thơ ..Có bài "Tre Việt Nam "... Sau này có bài hát văn " Ngồi buồn nhớ Mẹ ta xưa " của Nguyễn Duy mà thấy hay không tả được ...
ÁNH TRĂNG Hồi nhỏ sống với đồng với sông rồi với biển hồi chiến tranh ở rừng vầng trăng thành tri kỷ Trần trụi với thiên nhiên hồn nhiên như cây cỏ ngỡ không bao giờ quên cái vầng trăng tình nghĩa Từ hồi về thành phố quen ánh điện cửa gương vầng trăng đi qua ngõ như người dưng qua đường Thình lình đèn điện tắt phòng buyn-đinh tối om vội bật tung cửa sổ đột ngột vầng trăng tròn Ngửa mặt lên nhìn mặt có cái gì rưng rưng như là đồng là bể như là sông là rừng Trăng cứ tròn vành vạnh kể chi người vô tình ánh trăng im phăng phắc đủ cho ta giật mình TP. Hồ Chí Minh, 1978 Nguồn: Nguyễn Duy, Ánh trăng, NXB Tác phẩm mới, 1984 ( Bài thơ đã được đưa vào chương trình GD THCS )
Sông Than Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune Bờ sông bến vắng đêm khuya này Lặng lặng cơn gió buổi chiều nay Bến vắng sông buồn lặng lẽ ấy Trăng khoe sắc bóng một mình say Chẳng ai qua lại đêm khuya này Ánh trăng vàng đẹp chẳng ai hay Lăn tăn mặt nước một mình đó Sông ngóng chờ ai tuần trăng này Sông vẫn thầm tên gọi một người Bến vắng bờ hoang biết hỏi ai Như quen như nhớ như xa lạ Vẫn ngóng vẫn chờ chẳng bóng ai Phe phẩy cơn gió lạnh heo may Sông than bơ vơ đêm khuya này Dù ánh trăng vàng tươi đẹp đó Vẫn ngóng bóng ai bóng một người .
Trông lên trăng lủi vào mây Ánh đèn hiu hắt đứng đây một mình Bao giờ cho đến bình minh Để anh về lại nhà mình cùng em Khuất bóng thầm trách chị Hằng Đêm đen thì tối sao trăng lại mờ Canh khuya một bóng bơ vơ Vác đèn khua gậy đợi chờ ngày mai. ( Cửu Sách )
Mắt buồn lệ ướt bờ mi Ngậm ngùi thương nhớ tình si thuở nào Tiễn em anh gửi lời chào Con đường xưa cũ bây giờ vắng em..!
Thơ Rượu Tác giả: Tản Đà Đời người như giấc chiêm bao Nghìn xưa đã mấy ai nào trăm năm? Một đoàn lao lực lao tâm, Quý chi chữ thọ mà lăm sống nhiều! Có tiền chưa dễ mà tiêu, Ham danh lắm kẻ như diều đứt dây. Thương ai cho bận lòng đây Cho vơi hũ rượu, cho đầy túi thơ! Cảnh đời gió gió, mưa mưa, Buồn trông ta phải say sưa đỡ buồn! Rượu say, thơ lại khơi nguồn, Nên thơ, rượu cũng thêm ngon giọng tình. Rượu thơ mình lại với mình Khi say quên cả cái hình phù du. Trăm năm thơ túi rượu vò Nghìn năm thi sĩ tửu đồ là ai?