TIẾP CHUYỆN VẦN ÔN.. Có anh nông dân hút nhiều thuốc lào viêm phổi. Một bữa nặng quá ho ra máu. Người nhà thấy thế đưa đến trạm Y tế xã. Đến nơi ông bác sĩ trực bảo: - Nó nàm thao ? (nó làm sao ?) - Dạ ... nôn ra máu bác sĩ ạ. Thế là ông hý hoáy ghi vào sổ khám bệnh; "Lôn ra máu". Rồi ông nói ráo hoảnh: - Đưa ngay lên Huyện, trường hợp lày lặng lắm. Đến huyện bác sĩ trực nhìn qua sổ y bạ càu nhàu: - Mẹ, ngu quá, có dấu huyền cũng không đánh vào, "lôn" là cái khỉ gì mà lại ra máu? Rồi quát: - Đưa người nhà lên Tỉnh ngay (sau khi ông cẩn thận thêm vào một dấu huyền to đùng). Đến tỉnh, bác sĩ trực chửi tục: - ĐM cái bọn thất học! Dùng từ bố láo, học mãi mà không biết gọi một từ "âm hộ" cho đàng hoàng. Rồi quát: - Y tá đâu, sắp đẻ rồi, người này đang bị băng huyết này... Xe băng ca chạy rầm rầm quýnh quáng, không ai nhìn bệnh nhân, cô y tá đẩy xe vào phòng cấp cứu thò tay khám giữa hai chân "sản phụ" rồi hét lên: - Đẻ ngược rồi, em đã túm được một chân đứa bé...
Bài thơ này là thật, ko chém nhé các bạn Đêm qua em vào Thương Gia Như lời đã hẹn bài thơ vui chiều Hương Thật mời gọi đáng yêu Bàn tám ,hai mét em liều vào chơi ! Vào làng Ù cho tả tơi Tám đỏ, bạch định,ôi thôi xong rồi Còn em thì chỉ cứ ngồi Gọi là cho đủ bốn chân cùng làng ! Hương Thật Ù rất nhẹ nhàng Toàn Chì Bạch Thủ,một màu đen đen Xong là cứ thế thông rền Làm em bay mất, bai bai nhé làng
Bạn @DONGSAY1 VÀO CHÉM GIÓ NÀO Bài lá lúc đỏ, lúc đen Vì yêu chắn cạ chấm com Sân Đình Lên là cứ đánh hết mình Nọc chiều thì mấy mà giàu đúng không ! Chơi mà đã vào dây thông Thì làng cũng chỉ ngồi trông em Ù Lên là em phải cần cù Chăm lo rèn luyện.sớm ,trưa, tối ,chiều !
thơ thì em không biết làm,văn thì em nói không hay .nhưng rèn luyện(chơi)thì khả năng em nhất ,nhì sd đấy chị à
Anh DONGSAY luyện chắn đêm ngày Sáng, trưa, chiều, tối cả ngày quên ăn... (Anh luyện kinh quá.. luyện kiểu này không nhất thì cũng phải đứng hàng nhị rồi...) Xòe bài bốc nọc bằng tay Giờ đây mười ngón hoa tay đâu rồi...
Làm nhà thì ngoài lúc giám sát thợ làm chỉ có mỗi việc : Ra hàng nước .Ở đây thì đủ chuyện mới cũ ,Đông Tây ...Và xuất hiện chuyện chị bán thịt bị hắt nước bẩn vào bàn thịt .Tranh cãi rất nhiều ...Bỗng có ông nhìn ông L buông 1 câu :"Bọn kia ko bán được ,mặt cứ mượt ra ngồi nhìn nó bán đắt hàng nên tức . Như lúc đánh chắn ,ông mà ko ù thì ông toàn làm phép với thằng ù nhiều kia thôi ..." Cả hàng nước bỗng cười phá lên .Hóa ra là vì ông L kia ,khi chơi chắn mà có kẻ ù nhiều lại hay đè ông ấy ,là ông ấy hay xin đi đái .Đáng ra phải đi ra cửa thì " hắn " lại vòng qua mặt kẻ ù nhiều kia rồi mới ra .Có lần ông ấy thú nhận : " Thế đ éo nào mà tao giật cả túm lông d ái rắc lên đầu nó mà nó vẫn ù khỏe ...".
Thơ vui đánh chắn. Có những lúc vào bàn chơi chắn Bài thì đen trên cánh cứ đì Nhà chéo thì tẩy bát, chi Dưới cánh thì lại không đì mới hay ! Biết ván này chéo Ù Bạch Định Và trên cánh Ù tám đỏ đây Em thì chắc nhẩm ván này Mong nhanh chạm để em cày ván xuông ! Chợt nghĩ vậy cô thương rồi đó Bốc cửa chì đúng bạn hai văn Thế là không phải năn tăn Lên ngay năm vạn em làm ván xuông
THƠ VUI ĐÁNH CHẮN. Nhưng đặc biệt chỉ có một ( VẦN AY ) Lấy chồng đánh chắn kể cũng hay Cửu ,chi ,bát sách , xuốt đêm ngày Vợ thì măm no rồi nằm gáy Giật mình tỉnh dậy chồng đã bay Thế là tiếp tục em vào thay Giục chồng đi ngủ để em cày Câu trên , đì dưới, ko cho chạy Một vòng chi đỗ cửa chì ngay Trên tay bát cửu làng có hay Chì Bạch Thủ Chi , đã phơi bày Tám đỏ lèo tôm hai nhà chạy Bắt gà xong ,em cũng nghỉ ngay
Làm tý thơ vần o Bởi vì anh là mo Viết câu gì gì đó Kiểu như ò ó o Cho anh bớt lo lo Lo lo bị bùng nợ Với con số to to...
Đáp thơ anh nhé. Bởi vì anh hay cho . Lên mọi người hay ngó. Vào nick anh xem có . Còn bảo ko xin sỏ . Thế là anh đành cho. Và bị bùng tiền nợ. Mất một khoản rất to
Mua chuối cho chồng Một cô giáo được tin chồng ở nhà bị ốm. Trên đường đi dạy về, nhớ đến chồng nên ghé qua cửa hàng thực phẩm mua ít chuối về tẩm bổ cho chồng. Đi xe buýt về nhà, dẫu chật chội, nhào tới nhào lui, nhưng vì thương chồng nên chị nhất quyết nắm chặt chuối không buông. Nghĩ đến ánh mắt vui vẻ của chồng, chị lại càng giữ gìn chuối. Đến trạm đỗ, xe bus dừng lại, đột nhiên người đàn ông đứng sau lưng chị khẽ vỗ vai và nhẹ nhàng nói: "Cô giáo ơi! Làm ơn .......buông tay ra cho tôi xuống".
CỞI TẤT RA Nghi bị gút, chị H tranh thủ ngày cuối tuần về Hà Nội khám bệnh. Sau mấy tiếng tìm đường và chờ xếp sổ, cuối cùng chị cũng được vào gặp một bác sĩ có danh tiếng. Sau khi nghe chị H. trình bày triệu chứng bệnh, bác sĩ nói: - Chị cởi tất ra, rồi nằm lên giường. Tôi đi lấy túi đồ nghề rồi sẽ quay lại ngay thôi. 5 phút sau, bác sĩ quay trở lại thì đã thấy nữ bệnh nhân kia đang “tô hô vạn tuế” nằm tênh hênh trên giường, không mảnh vải che thân. Quá “khiếp đảm”, bác sỹ kêu: - Sao chị lại cởi hết quần áo ra thế này? - Thì bác sĩ chả bảo em cởi tất còn gì? - Trời đất, tôi bảo cởi tất là cởi bít tất chị rõ chưa?