Hôm nay được ngày mưa ngày gió . em làm thơ chém gió lung tung ! EM NGHIỆN CHẮN. Em chỉ thích ngồi chơi chắn cạ Đến bữa rồi cũng chả thiết ăn Mặc cho chồng lão cằn nhằn Say mê cứ dõi hết ngày lại đêm Việc lớn nhỏ em không màng tới Suốt ngày đêm bên xới trăm cây Lắm hôm ông xã muốn cày Mon men động đến hất tay ra liền Hắn cũng biết em nghiện từ nhỏ Nếu làm căng em bỏ hắn luôn Đành lòng mang một nỗi buồn Nhiều đêm thấy hắn lệ tuôn hai hàng Còn gì khoái hơn bàn chơi chắn Cầm trên tay Cửu Vạn Bát Tiên Một đôi Cửu Sách đi liền Bốc Chi giữa cửa sướng rên tám điều Có những lúc ăn kèo Ngũ Vạn Bạch thủ chì đúng bạn Hoa Lê Ối giời có khoái vãi mề Nhấp vào bàn phím hả hê tính tiền Lão chồng tức...cô điên rồi hả Đang nửa đêm ha há một mình Hay là cô bị thần kinh Tự nhiên động cỡn cười tình trên đây Mặc em cứ ngất ngây khoái cảm Các bạn chơi bảo đảm rất vui Còn em giờ đã nghiện rùi Bỏ chồng thì dễ, chắn ui chung tình P/s : sao hôm nay mưa mà em làm hai bài chém ác quá
Giống em quá.. Có hôm quên mất cười ha hả. Vợ bảo điên à. Tự nhiên cười một mình. Thằng con đang học bài cũng giật mình hỏi: Bố bị sao vậy.?..
Có một ông quan bị điều đi xa để làm nhiệm vụ. Nóng ruột vì quan bà ở nhà sắp đẻ... bèn sai thằng hầu về thăm và nghe ngóng tình hình sem quan bà đã đẻ chưa?. Thằng hầu vốn tuổi ít, đang trẻ trâu, chưa biết gì. Thấy quan nói thế vội vàng lên đường về nhà. Gần đến nhà nhưng ko dám vào ngay, đứng nép bên hàng rào nghe ngóng... Đúng lúc đó quan bà ra ngoài vén váy đi tè... Thằng hầu thấy vậy hộc tốc quay về gặp quan ông báo cáo: Bẩm ông quan bà đã đẻ rồi. Quan ông nghe vậy mừng rỡ: Vậy là trai hay gái Thằng hầu: Bẩm ông con chưa biết nhưng thấy giống ông lắm... Quan ông: Giống ông à? Giống như thế nào nói ông nghe.. Thằng hầu: Bẩm ông.... rất giống ông ở bộ râu ạ...
CHÉM THƠ VẦN ÔN Hôm nay ghép cái vần ÔN Mà sao ta lại BỒN CHỒN lắm thay BÔN ba xuôi ngược bao ngày PHỒN vinh chẳng thấy lòng này ai hay ! BỘN bề trong những men say RỘN ràng chi hỡi dang tay ích gì KHÔN ai ta nhuốm sầu bi Vùi CHÔN chẳng ngại khổ vì tâm can Tình nay VỐN đã dâng tràn Lạy người cho được thanh nhàn dại KHÔN ! P/s : Đời này sợ nhất vần ÔN Mới thoáng nhìn thôi hết cả HỒN Phải chạy cho nhanh tìm chỗ CHỐN Vô tình tay đụng trúng lò TÔN
Không sao đâu hỡi em trai Lúc say ai chấp chẳng ai dỗi hờn Làm thơ mà có vần ôn Thì thơ mới được có hồn em ơi
KHUYÊN Làm thơ mà có vần ôn Giống nhà có mái tôn che nóc rồi Cha mẹ cũng đã nói rồi Con ơi con hỡi ôn tồn thôi con... Xã hội giờ lắm đứa khôn Con ơi con hỡi hãy tôn trọng người...
VẦN ÔN. Nhớ hôm chàng tới cầu HÔN Giờ ta nghĩ lại tâm HỒN xuyến xao Tâm tư vẫn thấy NÔN nao Bâng khuâng nhớ mãi ngọt ngào nụ HÔN Giờ đây con đã lớn KHÔN Vợ chồng hạnh phúc tâm HỒN vẫn xuân !
Hay ,quá hay ...có mỗi chữ ôn lại lắm chuyện thế chị nhỉ? Như mọi người thường nói :vãi cả ôn ...nhỉ ?
Cùng chém gió nào các bạn yêu ! Lấy vợ đánh chắn sướng như tiên Suốt ngày ham chơi chẳng làm phiền Công to việc lớn nhường chồng hết Vợ chỉ mê mẩn với trăm cây Đánh chắn Sân Đình thật là hay Nhiều lúc trên tay cước đủ đầy Cầm Chi Ngũ Sách đôi bạn ấy Bạch thủ chì chàng bát vạn đây Có ván cầm đôi năm ,bốn vạn Bốc cửa chì đúng bạn đào tiên Làm em ngây ngất như điên Gà to em bắt ,ba anh rời bàn Thế là thôi em đành phải nghỉ Trận hôm nay em thắng rất to Đêm nay em lại sẽ mò Vào Thương Gia đó ,ai vào chơi không
Dị bản của câu chuyện này có khác ở 3 dòng cuối : Thằng hầu : Bẩm ông ..bà nhà sẽ đẻ ra phượng hoàng ạ . Quan ông : Phượng hoàng à ...sao lại đẻ ra phượng hoàng . Thằng hầu : Vì con nhìn thấy cái mỏ con phượng hoàng nó thò ra ạ