Cùng khởi đầu Cờ (C) đứng cạnh U Sao cho rằng CỤ lớn hơn CU ? Râu ria rậm rạp CU như CỤ Da dẻ nhăn nheo CỤ giống CU Chớ cậy ngày nay lên mặt CỤ Mà quên thuở nọ vốn thằng CU Chỉ là thêm nặng CU thành CỤ Nếu bỏ nặng thì CỤ hóa CU Thiên hạ đảo điên CU hoá CỤ Thế sự lộn lèo CỤ thành CU CU "Quân tử biến" là "CU CỤ" CỤ "lão hoàn đồng" ấy "CỤ CU" Ra chốn đình trung ưng gọi CỤ Giữa vòng hương phấn muốn là CU Giai nhân có hỏi CU hay CỤ ? "Ngũ thập niên tiền ... CỤ vốn CU". Năm nay tuổi tớ sáu mươi tư Rằng CỤ rằng CU tớ cũng ừ ! Với bọn nhóc tì, ừ ! Lão: CỤ Cùng hàng tiền bối, dạ ! Con: CU Nhân sinh ảo ảnh, đời là mộng Thế sự vô thường, khôn giả ngu Thành bại nhục vinh, mây khói cả CỤ hay CU khác đếch nhau gì !
Khi tôi nói về CU thì mọi người lại nghĩ đến CU. Thực ra, CU và CU là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Một đằng là CU, tức là CU, thường gọi là CÁI CU. Một đằng là CU, tức là CU, thường gọi là CON CU. Khi tôi nói đến CU này thì mọi người lại tưởng là CU kia. Ngược lại, khi tôi nói CU kia thì mọi người lại cứ ngỡ là CU này. CU và CU, gọi giống nhau nhưng bản chất hoàn toàn khác nhau. CU này có thể mổ, còn CU kia chỉ biết gật gù. CU này có thể đậu ngọn cây, nhưng CU kia lại chỉ biết chui bụi rậm. Thật là tréo ngoe và oái oăm!
Xin mời 2 thánh thơ @BáchBéBỏng và @Tào Tháo vào bình bài thơ này nhé ! Hãy để anh lau hết lệ sầu Cho tình đượm thắm mãi nồng sâu Dìu nhau sánh bước qua triền dậu Đỡ gót chung kề lướt bể dâu Nhặt lấy tàn hoa cùng ghép đậu Tim gom mảnh vụn hết đan cầu Buồn đau buổi trước vùi chôn dấu Hạnh phúc tương lai lại bắt đầu !
hoàng đế khi đã ngồi tùcai ngục chỉ gọi là đồ phạm nhân đã vào đến động mại dâmông lão cứ đươc gọi nhầm là anh
Viết cho T/y lứa đôi ! Em giấu anh vào trong trái tim em Để ko còn phải đêm ngày thổn thức Và yêu anh bằng tình yêu đích thực Cho tâm hồn ko còn phải cô liêu ! Em dấu anh vào nỗi nhớ liêu xiêu Dẫu thời gian làm bạc đầu con sóng Tình vẫn như bờ cát yêu biển rộng Và cuộc đời còn đẹp mãi giấc mơ ! Em giấu anh vào trong những vần thơ Để nhân gian còn được nhiều ước vọng Dù trải qua bao năm dài tháng rộng Thì cuộc tình vẫn đẹp mãi như tranh ! Giấu anh vào trong giấc mộng mong manh Cho yêu thương suốt đời ko phai nhạt Như sóng lòng luôn cuộn trào dào dạt Vì anh là hạnh phúc của riêng em !
CUỘC SỐNG ! Trước cuộc sống trăm hoa đua nở Trọn niềm tin giữ ở trong tim Từ trong thực tế đi tìm Cho mình đừng bị đắm chìm dưới sông Trong nhịp sống mỗi ngày đổi khác Trên đường đời đừng lạc bước chân Niềm tin đừng để sai vần Giúp cho tình bạn lại gần người ơi Hãy giữ lại cho đời lẽ sống Để cùng nhau vào lộng ra khơi Mặc cho vật đổi sao dời Lòng ta vẫn mãi sáng ngời niềm tin !
Vui vui chút nào các bạn của tôi ơi ! Vui buồn viết vội thành thơ Viết xong đọc lại ngẩn ngơ thẫn thờ Yêu thơ lên mới mộng mơ Còn ai thao thức đợi chờ thơ tôi ! Đọc rồi chớ có chê bôi Bởi trong đêm tối viết rồi đăng ngay Mặc dù thơ chẳng được hay Nhưng mà đã chót mê say thơ rồi ! Đêm khuya thanh vắng một mình Đăng thơ lại sợ kẻ rình người chê Trót vào cái cõi si mê Thơ thơ thẩn thẩn ai chê mặc người ! Thuỳ Anh vẫn mãi xinh tươi Yêu thơ mới thấy nụ cười hồn nhiên Quên đi tất cả ưu phiền Thơ ca cuộc sống như tiên ai bằng ! P/s : mình chém gió tý các bạn ạ Nhiều lúc hâm hâm cho tâm hồn tươi trẻ
Thân gửi em @BáchBéBỏng Chị xin lỗi nhé ! Hôm qua vì vui quá mọi người hát hò xong lại đi nhậu tiếp tăng 3 ,chị hẹn em tối vào bình thơ nhưng vì chị uống hơi nhiều lên về chỉ làm được một bài tặng CHLT và các bạn ! Chị hẹn em tối nay vào bình thơ nhé ! Và đây là tình cảm của hai chị em thơ thẩn .
Cho mình chém gió tý các bạn yêu nhé ! Tứ tuần em vẫn xinh tươi Mày cong má đỏ môi cười nét duyên Tuổi xuân đâu được mấy thì Tự mình mình tạo cho mình đẹp hơn ! Ko thẹn với ngọc hoa hờn Tứ tuần ong bướm vẫn vờn vây quanh Dù ko nghiêng nước nghiêng thành Nhưng vẫn đủ mặn nét xanh tứ tuần !
Xin mời hai em @BáchBéBỏng và @Tào Tháo Vào bình bài thơ này nhé ! Khắc khoải vườn yêu ngập bến bờ Canh trường thức trọn bởi niềm mơ Chao thuyền lộng sóng tìm hơi thở Dội bến ôm mành đẩy sợi tơ ! Cảnh liễu buông nhành treo nỗi nhớ Màn trăng thả bước cõi mong chờ Đêm khuya lẻ bóng hoài trăn trở Mộng ủ vào hồn quyện áng thơ !
@maithuyanh0205 đã nói : Khắc khoải vườn yêu ngập bến bờ Canh trường thức trọn bởi niềm mơ Chao thuyền lộng sóng tìm hơi thở Dội bến ôm mành đẩy sợi tơ ! Cảnh liễu buông nhành treo nỗi nhớ Màn trăng thả bước cõi mong chờ Đêm khuya lẻ bóng hoài trăn trở Mộng ủ vào hồn quyện áng thơ ! Nếu như người thiếu nữ trong tác phẩm Xuân Khuê đem sợi thương sợi nhớ đệt thành thơ , thì chị lại để nỗi nhớ mong, khắc khoải, niềm ấp ủ, mong chờ của mình quyện vào áng thơ. Kẻ dệt , người quyện nỗi nhớ mong, tủi hận khiến cho áng thơ như ướt sũng lệ tình. Làm cho người cảm thơ cũng phải cất lên lời cảm thán : " Đọc áng thơ sầu sa nước mắt Nghe lời giã biệt giọt châu rơi Trời cao nỡ đoạn tình đôi lứa Kẻ nhớ người thương khổ cả đời "
Cảm ơn tác giả dù trong khoảnh khắc đã đưa ta về một thời áo trắng mộng mơ. Cái thủa ban đầu biết nhớ , biết thương, biết là yêu mà chẳng biết yêu vì cái gì đấy. Trên dòng đời tấp nập, có những điều tưởng đã quên, ngỡ đã phôi pha... nhưng chỉ cần một con đường thôi, vài dòng thơ thôi ... tất cả như ùa về, như vừa mới hôm qua. Đã hẹn ước gì đâu mà có lúc đã như là tất cả.. ôi tình yêu đầu . Cảm ơn hai bạn @hãy nói yêu e và @Ma Tước đã nhiệt tình tham gia sự kiện của TDH. Vì không có bài bình nào thực sự xuất sắc, xin được đề xuất tặng mỗi bạn 20m Bảo. Hy vọng nhận được nhiều bài vở hơn nữa từ các bạn vào vườn thơ của chúng tôi. Chúc các bạn vui !
Tào nặn lội vãi 2h sáng mò mẫm j mà vẫn tung tăng hồn nhiên thế. Hỏi thật nhé Tào thế loay hoay đến mấy giờ sáng nay mới tìm đường ra khỏi vườn thơ đới. có khi giờ này vẫn đang lạc trong đó chưa ra đc
Thơ tình viết có vài câu Cám ơn @Tào Tháo bình câu thơ tình Lúc gà gáy sáng bình minh Làm thơ mong có lời bình thêm vui ! Làm thơ chỉ là giấc mơ Ngày mong đêm nhớ,từng giờ vậy thôi Tình thơ ảo ảnh xa xôi Người gần thì nhớ,xa xôi để chờ !
Đúng là đêm qua bị lạc lối thật Nhà ai hoa cỏ thơm lừng Khiến cho ta phải ngập ngừng bước chân Bồi hồi lẫn dạ bâng khuâng Ngỡ mình lạc lối , lâng lâng mộng sầu Mùa thu mưa bụi thành ngâu Gió đưa lá rụng thành câu thơ vàng Xuyến xao chen lẫn ngỡ ngàng Nên anh lạc lối mất nàng giữa thu Hồn anh quyện lẫn sương mù Nghe bao lá rụng , lời ru núi rừng Lối xưa hoa bướm dửng dưng Anh câu thơ lạc , như xuân đã tàn Bước chân anh mãi xa nàng Dẫu con tim vẫn muôn ngàn yêu thương Buồn ơi thôi chớ vấn vương Em say bến lạ... gió sương anh về
NẾU ANH HIỂU ! Viết cho T/y lứa đôi. Nếu một lần anh hiểu được lòng em Thường trăn trở trong đêm về bên ấy Thì anh hiểu tại sao em lại vậy Cứ yêu hoài yêu mãi một người thôi ! Nếu một lần anh lắng nghe những lời Thơ em viết là đầy vơi nỗi nhớ Anh sẽ hiểu vì sao em trăn trở Suốt đêm trường ngồi đó để làm chi ! Nếu một lần anh hiểu được những gì Em trao gửi từ khi mình quen biết Là tình cảm chân thành và da diết Tự đáy lòng em trao hết nơi anh ! Nếu một lần anh hiểu tấm chân thành Là yêu nhớ chỉ giành riêng anh đó Là tất cả những lời em muốn ngỏ Yêu thật nhiều anh có biết hay không ? Nếu một lần thuyền tình cập bến sông Thì sẽ thấy mặt trời hồng rực rỡ Thơ em viết sẽ không còn nức nở Nếu một lần anh chợt nhớ về em !
Gửi Anh @dangbotot Nửa đêm chó sủa canh tư Hai thằng không ngủ đi hư ngoài đường Ngoài đường chẳng có ai thương Nên đành vất vưởng ta nương vỉa hè Vỉa hè có một mái che Anh nằm em đứng nghe sao cho đành Thôi thì mày hãy nằm đi Để anh ngủ đứng anh còn trông xe... .......................................................... (Phần sau em không biết. Do đã ngủ ngon rồi.) (Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa...)