Làm gì cũng phải nghĩ suy Phải nhìn phải ngó trước khi mình làm Làm người đừng có quá tham Đừng vì danh lợi làm người khổ đau Mở lòng thấu lý trước sau Chữ nhân chữ đức mai sau trường tồn Đừng vì mù quáng mất khôn Vào đường tội lỗi suy đồi sụp chân Mai này lại khổ tấm thân Tâm ta hối hận vì mang lỗi lầm Làm người đừng có bất nhân Tham tiền hám của mà sân với đời An nhiên tự tại giữa trời Sống nên tạo phúc cuộc đời ấm no Nhân lành quả ngọt không lo Tạo thêm công đức của kho cũng đầy....!
Người ta nghĩ gì, ta không khống chế được Người ta làm gì, ta cũng không cưỡng cầu được Việc duy nhất ta có thể làm, chính là tận tâm tận lực làm tốt việc của mình Đi trên con đường của mình, theo nguyên tắc của mình mà sống cho tốt Cho dù người ta có đối xử tệ với tôi..thời gian cũng sẽ không đối xử tệ với tôi..cuộc sống càng không đối xử tệ với tôi ... Đối xử tốt với người khác, chính là đối xử tốt với bản thân...
Ko biết người ta họ muốn gì. Mà đem tảng đá cản đường đi. Hênh hoang tự đắc như con khỉ. Ấu trĩ ngô ngây có biết chi. Cứ tưởng việc làm là chí lí. Ngờ đâu sự thật quá li kỳ. Người ta đã biết sự sảo trá. Kết cuộc hiểu ra chẳng ích chi !
Nhìn ngoài lịch sự bộ dòn trai. Ngọt lành miệng lưỡi nhượng gì ai. Đường bệ mặt mày chiều cao đạo. Thong dong tướng mạo vẻ các đài. Lang sói tim đen nhiều ngược đảo. Gấu hùm dạ độc lắm bi hài. Sở khanh nổi tiếng tay lừa bạo. Mọi người gặp mặt lắm chê bai !
Trời nào phụ kẻ có nhân Người mà có đức muôn phần vinh hoa Những người tâm địa gian tà Cuối cùng chỉ nhận toàn là đau thương Gieo chi sóng gió vô thường Cuối cùng cũng nhận tai ương riêng mình Trao chân thành nhận chân thành Mưu mô toan tính rồi giành tổn thương!
Lòng người dối trá đáng lo thay. Lừa đảo gian manh khá dầy đầy. Trước quỷ mưu mô ôi quá dở. Âm mưu thủ đoạn có chi hay. Có tiền luồn lách chuyện đi quẹo. Lắm của chui lòn thoát léo ngay. Đạo lý nhân tâm giờ nghiêng ngả. Lòng người dối trá đáng lo thay ?
CHỮ ĐỨC. Chữ đức còn quý hơn vàng. Quan tâm đức độ tiếng vang muôn đời. Chữ đức quý lắm người ơi. Ngàn vàng dễ đổi đức thời khó mua. Tự trong chữ đức lập chùa. Sắc ko- ko sắc bốn mùa lạc an. Thong dong giữa cõi mây ngàn. Hương thơm của đức vô vàn bay xa. Cháu con học đức ông cha. Làm toàn việc tốt cửa nhà an vui. Đức tâm trong sáng dạng ngời. Như hương thơm mát muôn đời vinh hoa ! P/s : ở đời có tâm có đức thả sức mà hưởng.kẻ tiểu nhân bỉ ổi và dối tra điêu ngoa thì đời có nhân quả hết. Nhân quả chỉ có đến sớm hay muộn mà thôi !
Đời người dù giàu hay nghèo. Chữ tâm cốt yếu mang theo xuốt đời. Đừng vì tham vọng nhất thời. Gây lên thù oán buông lời thị phi. Mai này đến lúc ra đi. Của cải bỏ hết còn gì nữa đâu. Đừng gieo nhân quả thêm sầu. Trái ngang truyền kiếp ngập đầu khổ đau. Sám hối tu sửa cho mau. Đừng để khổ ải nối nhau đoạ đày. Sự đời có trả có vay. Gieo trồng giống tốt đắng cay vơi dần !
Đừng tưởng cứ trọc là sư Cứ vâng là chịu, cứ ừ là ngoan Đừng tưởng có của đã sang Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây Đừng tưởng cứ uống là say Cứ chân là bước cứ tay là sờ Đừng tưởng cứ đợi là chờ Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần Đừng tưởng cứ mới là tân Cứ hứa là chắc cứ ân là tình Đừng tưởng cứ thấp là khinh Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to Đừng tưởng cứ quyết là nên Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua Đừng tưởng cứ lớn là khôn Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng Đừng tưởng giàu hết cô đơn Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo Đừng tưởng cứ gió là mưa Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè Đừng tưởng cứ hạ là ve Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu Đừng tưởng cứ thích là liều Nhiều khi nhầm tưởng bao điều bớt thêm Đừng tưởng đời mãi êm đềm Nhiều khi dậy sóng, khó kiềm bản thân Đừng tưởng cười nói ân cần Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương. Đừng tưởng trong lưỡi có đường Nói lời ngon ngọt mười phương chết người Đừng tưởng cứ chọc là cười Nhiều khi nói móc biết lòi thấp cao Đừng tưởng khó nhọc gian lao Vượt qua thử thách tự hào lắm thay Đừng tưởng cứ giỏi là hay Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần Đừng tưởng nắng gió êm đềm Là đời tươi sáng trở nên đường cùng Đừng tưởng góp sức là chung Chỉ là lợi dụng mánh mung làm nền Đừng tưởng cứ tiến là lên Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm Đừng tưởng rằm sẽ có trăng Trời giăng mây xám tối băng đỉnh đầu Đừng tưởng cứ khóc là sầu Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng Đừng tưởng cứ nghèo là hèn Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong Đừng tưởng có chức là rồng Đừng tưởng dân chúng là không biết gì Đời người lúc thịnh, lúc suy Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng Bên nhau chua ngọt đã từng Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau Ở đời nhân nghĩa làm đầu Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền Ai ơi nhớ lấy đừng quên…! Trong cái đúng có thể lại ẩn chứa cái sai. Cái sai của hôm nay có thể lại là cái đúng của ngày mai và ngược lại. Trong cái dở hoàn toàn có thể có cái hay, điều tưởng xấu biết đâu lại là tốt... Không có cái xấu, cái dở sẽ chẳng ai nhận thức được cái đẹp , cái tốt. . .
Giữa một thế giới mê đắm bạc tiền, xin được sống nhẹ nhàng thanh thoát. Giữa một thế giới lọc lừa dối trá, xin được sống chân thật đơn sơ. Giữa một thế giới trụy lạc đam mê, xin được sống hồn nhiên thanh khiết. Giữa một thế giới hận thù, tuyệt vọng, dửng dưng, P/s : xin được chia sẻ yêu thương, an bình và hạnh phúc.
Đời người nào có bền lâu Đừng gieo cay đắng, âu sầu thế gian Có ai giữ mãi dung nhan Trăm năm hương sắc, không tàn úa phai Thời gian thấm thoát tên bay Ngày qua tháng lại, ai hay bao giờ Đời người như một giấc mơ Thanh xuân mới đó, bây giờ già nua Bao năm sống cảnh hơn thua Được rồi lại mất, trêu đùa thế gian Cuộc đời như đống tro tàn Chỉ là hư ảo, mơ màng về đâu Trăm năm cay đắng tình sầu Trăm năm được mất, về đâu cuộc đời !
VỎ BỌC ! Tạo cho mình một vỏ bọc lung linh Để làm đẹp trong ánh nhìn thiên hạ Và ít nhiều con người đều vậy cả Tốt khoe xấu che có gì lạ đâu nào Tạo cho mình một vỏ bọc thanh cao Giữa cuộc đời đầy ồn ào náo nhiệt Lẫn khóc khuất tưởng mọi người không biết Những đêm về cùng kiệt sự cô đơn Giữa cuộc đời luôn tính toán thiệt hơn Thiếu mất chữ nghĩa nhân và lẽ thật Dù cố tạo cho mình bao vỏ bọc Kim lâu ngày trong bọc cũng lòi ra Chiêm nghiệm rằng sống đừng thẹn lòng ta Những sai lầm hãy cố mà sửa đổi Ai cũng phải trải qua nhiều lầm lỗi Thì mới tìm ra được lối bình an Vỏ bọc không tồn tại với thời gian Chỉ chân tình mới được ban vui vẻ Tài sắc kia rồi dần dà cũng sẽ Phai tàn theo quy luật lẽ muôn đời.
Tiết lụn âm thầm nước rỉ trôi. Lợi lạc đua chen vòng khát ái. Phong trần một thủa lắm đầy vơi. Sóng bạc bờ dâu mái hạc phơi. Quạnh vắng chiều tàn ngày úa nắng. Cô liêu mấy nỗi bóng sầu trôi. Xoè tay bại nhục nhìn nhân thế. Mở ngón thành vinh ngẫm bóng đời. Một kiếp phù du ưu não luỵ. Song trăng tĩnh mộng cõi lòng tôi !
MÙA ĐÔNG TRONG EM Mùa đông em đến rồi sao? Trời se se lạnh xôn xao lần tìm Gió lùa hơi lạnh vào Tim Gió buông nũng nịu lẫn chìm tóc em Thương em yểu điệu vai mềm Gió thì thào thổi lướt êm má đào Em nghiêng mặt ngắm mây cao Tình em lưu luyến dâng trào say mê Mây vờn ôm gió gọi về Thả từng giọt lạnh tái tê hao gầy Anh đi khắp đó cùng đây Bồng bềnh anh vẫn ôm đầy tình em Hững hờ sương thả môi mềm Dịu dàng gió thổi nỗi niềm em yêu Đông lạnh che lối nắng chiều Hây hây má thắm tim yêu tình nồng. P/S: ST
ĐÂY LÀ NHỮNG LỜI THƠ CỦA MỘT KẺ ĐIÊN LOẠN VÌ TÌNH . Có những lúc ta ngông cuồng mơ mộng. Hỏi rằng mình đang điên loạn vì ai. Dù ngày mai em là người phụ bạc. Ta vẫn vì ai điên loạn em ơi. Thời gian trôi đốt tình vào tro bụi. Mà em ơi ,em là kẻ vô tình. Em đã xé thân hình em muôn mảnh. Để ta buồn ta nhặt nỗi đau thương. Ở bên ta thân em là xác chết. Xác chết buồn với một nắm xương tan. Em đã mang một linh hồn phụ bạc. Lên em là ác quỷ của đời ta. Em đã chết linh hồn em cũng chết. Cho ta buồn ta khóc xuốt trăm năm. Ta sẽ tắm hình em bằng nước mắt. Ướp hồn em bằng những giọt lệ buồn. Để trong ta muôn vàn câu hỏi nhỏ. Em là ai,em đến tự nơi nào. Lúc ta điên lên ko thể trả lời. Nhưng sự thật em vẫn là quỷ dữ. Quỷ ăn mày của một kẻ lang thang ! P/s : mong cho mọi người ko ai phải điên loạn vì tình như bài thơ trên !
Nói xuông tận lên trời. Cuộc đời nằm dưới đất. Học thuyết nghe sáo rỗng. Thực tiễu thấy nửa vời. Phù phép tung hoả mù. Gần gũi như mật ngọt. Quay lưng quên đi hết. Tráo trở đó là gì. Rõ là đồ dở hơi. Muốn vẽ vời dối trá. Phỉnh phờ lường gạt cả. Chẳng có chút ân tình. Chìm nổi kiếp ba sinh. Ai mà chấp nhận được. Hành sử kiểu gian tà !
Quay đầu sẽ mãi là bờ U mê sớm tĩnh dại khờ mãi chi Ganh đua hờn ghét sân si Chỉ là vực thẳm được gì ai ơi Cuộc đời trái đắng lệ rơi Sao mãi dấn bước đến nơi khổ sầu Đời người đi mãi về đâu Hư vô ảo mộng bạc đầu suy tư Ở đời đừng nói giá như Đời là như thế thật hư rõ ràng Tham chi danh lợi giàu sang Tự mình chuốc khổ than van cuộc đời Giàu sang kiếp số do trời Thuận theo thiên ý cuộc đời ấm no Ác nghiệp đời mãi dày vò Sống trong đau khổ buồn lo tháng ngày Sớm nên giác ngộ đổi thay Tâm kia sanh tướng chuyển xoay cuộc đời Nghèo hèn đói rách sinh thời Làm thiện được phước tan rời nghiệp duyên !
THƠ TÌNH ANH GỬI CHO EM !!! Hay là em đã quên tôi Nên câu thơ rụng bên đồi gió hoang Còn đâu một giấc mộng vàng Nửa vầng trăng khuyết lỡ làng tình côi.
TƯƠNG TƯ Xót sao một phận cánh hồng Lao xao sóng nước tình nồng lả lơi Trách hờn sông nước đầy vơi Cớ sao lên xuống cho đời tương tư. P/s : già rồi lại thích thơ và cảnh đẹp .đăng lên góp vui cùng ACE sân đình !!!