Dân ta phải biết sử ta Tiểu Thương Tào Tháo có là dân Nam Dẫu cho Mạnh Tử Bá Nha Cúi chào Thiên tử Nước Nam triệu vào. P/S: Dông dài đôi câu, mong 2 vị lượng thứ,cảm văn chương phải có hồn, có tâm, có trí, BĐX tôi rất cảm phục sự uyên bác của 2 vị, nhưng áy náy lăm lắm về những Thị Điểm, Xuân Hương, Đồ Chiểu, Nguyễn Du, Nguyễn Trãi...mà k đc các lưu truyền cho con cháu. Tôi đây nghiên tà bút gãy, k thể hiện đc ý nguyện của mình, hy vọng 2 vị có thể giúp AE hiểu đc những anh hùng hào kiệt của dân ta, từ đó thổi hồn vaofthus chơi tao nhã này chăng, Đôi điều giãi bày, mong đc 2 vị chiếu cố và lượng thứ
Thả hồn về Bến Đò Xưa Câu ca dao cũ khéo đưa lòng người Việt Nam truyền bấy nhiêu đời Nhờ vào Tiếng Việt nơi nơi giữ gìn Hán Văn bởi tượng hình nên Làm sao có được gốc nền như ta Tiếng Hoa có bốn thanh mà So cùng Sáu dấu chỉ là cái bang Lần xem Việt Sử tiếc rằng Người Nam ta quá trọng thằng bên Ngô Tiếng Việt như chiếc ô tô Tiếng Hoa tựa cái xích lô cù lần Bởi chưng Trung Quốc ở gần Giao thoa nên cũng có phần tỏ hơn Đò ơi đừng có phân vân…….
Nhân Loại sống giữa Tam Gian Đếm Giờ, Đo Mét cũng bằng Nhân Sinh Bởi chưng biển học mông mênh Có theo Chính Đạo mới thành thức nhân Bao giờ Ai biết Tam Gian Vật Thức, Ý Chất mới mong thành người Lâu thì học hết cả đời Nhanh thì chục phút đôi lời biết ngay Vì sao rượu rất đắng cay Mải mê chuốc chén nên say nên nồng Họa mi rừng thẳm biết chăng ?.....
Bác lại cười chê chúng em rồi. Lời Bác nói đúng lắm, hay lắm, càng ngẫm càng lấy làm hổ thẹn. Hoài bão có thừa, tiếc rằng em tài hèn, sức mọn . Kiến thức thì nông cạn chỉ biết chắp nhặt vài dòng cổ vũ mọi người thôi. Cái trọng trách nặng nề bác nói, thực tình em không dám nhận. Bác khởi xướng đi, chúng em góp chút sức mọn vậy. Bến Đò Xưa cái tên của bác đẹp lắm. Càng đẹp hơn khi bác viết bài này. Nó làm em nhớ đến câu thơ của cụ Nguyễn Đình Chiểu : " Trở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm..." Thôi bác đừng trở người nữa, trở đạo cho đời đi thôi ! Thân !
Ơ hay câu hỏi nực cười Thế gian ai trách được người thích nhau Trải qua trăm cuộc bể dâu Làm sao ai biết vì đâu ta mê nàng
* Lời thầy vang như sấm Ấm nồng ở trong tim Đâu cần phải kiếm tìm Học thầy tôi trước hết Sẽ hiểu ngay cái kết Lẽ phải và thiệt hơn Tiểu Tiên nguyện biết ơn Ghi lời thầy đã tạc
Sinh ra là phụ nữ đã khổ , trao nhầm tình yêu cho người đàn ông còn khổ hơn. P/s: em đừng nghe những gì bọn anh nói mà hãy nhìn những gì bọn anh làm. OK
Em nói với anh: "Hôm nay quét cầu thang, suýt chút nữa thì em ngã". Cứ ngỡ rằng anh sẽ an ủi em rằng: "Em yêu, phải cẩn thận một chút chứ!". Nhưng anh lại nói: "Em quét chậm thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra". Em cảm thấy bị tổn thương. Anh không yêu em, không quan tâm tới em chút nào. Sau này, em phát hiện ra cầu thang nhà mình luôn sạch sẽ, em không còn phải quét nữa. Và mỗi ngày quỹ thời gian bận rộn của anh lại mất thêm 5 phút... - Em nói với anh: "Xe của em bị hỏng, em phải đi ô tô bus nửa tiếng mới về được đến nhà". Em nghĩ, anh sẽ nói: "Sao không gọi anh đến đón? Em có mệt lắm không?". Nhưng anh lại nói: "Thế cũng hay, em có cơ hội giảm eo thêm một chút". Em rất giận, thấy anh không yêu em, không quan tâm tới em. Hôm sau em phát hiện thấy anh để lại chìa khoá xe của anh trên bàn. Anh đã đến cơ quan bằng xe bus và để lại lời nhắn: "Anh sẽ mang xe của em đi sửa". Anh còn chuẩn bị cho em rất nhiều đồ ăn sáng. - Em nói với anh: "Em muốn đi du lịch, tới Hà Lan chẳng hạn… ngắm biển hoa rực rỡ". Em nghĩ, anh sẽ quan tâm tới em và bảo: "Chúng ta cùng lên kế hoạch nhé!". Cho dù phô trương vài câu tốt, song rốt cuộc anh bảo: "Rõ chán, sao lại tiêu khoản tiền lớn cho một việc vô vị như thế nhỉ?". Em giận lắm. Rõ là anh không yêu em, không hiểu em. Sau này, em phát hiện một tập tranh, ảnh, bài báo viết về các loài hoa ở trong nước cũng như trên thế giới được anh sưu tầm và để ở bàn làm việc của em. Mỗi bức ảnh, bài báo đều có bút tích của anh ghi lại tên loài hoa và xuất xứ của nó. - Em nói với anh: "Em đi với bạn, tối sẽ về muộn". Em cứ cho rằng anh sẽ quan tâm, hỏi xem em đi với ai, mấy giờ em về. Nhưng anh bảo: "Tùy em, miễn em thấy vui là được". Em rất buồn. Thấy rằng anh không còn yêu em, không quan tâm tới em. Tối đó, em giận dỗi đi đến ba giờ sáng mới về nhà. Em thấy dáng anh ngồi ngủ gật ở trên ghế phòng khách đợi em. - Em nói với anh: "Ngày trong tháng của em đến rồi, em đau bụng quá!". Em nghĩ rằng anh sẽ an ủi em: "Em cố chịu đựng một chút, một ngày sẽ chóng qua thôi". Nhưng anh bảo: "Phụ nữ thật phiền phức". Em đau lòng, thấy anh không yêu em, không thương em. Sau này, trong tủ lạnh của chúng ta chứa rất nhiều sôcôla và đậu đỏ, đều là những thứ anh mua song anh mãi không ăn. Một tháng qua đi. Một tuần trước và sau "ngày ấy" của em, anh đều nấu canh đậu đỏ. - Em nói với anh: "Em rất vui mừng được lấy anh, một người chồng tốt". Em cũng nghĩ rằng anh sẽ vui mừng trả lời em: "Anh cũng cảm thấy như vậy. Em là người vợ tốt nhất". Song anh bảo: "Lấy thì cũng đã lấy rồi, cố mà cư xử tốt với nhau". Em giận lắm. Anh không yêu em, anh không hiểu em. Sau này vô tình em phát hiện, trước khi đi ngủ, anh dùng giấy ăn lau chùi bức ảnh cưới ở đầu giường ngủ, sau đó anh ngắm nhìn và mỉm cười rất lâu. Một người chồng yêu vợ bằng hành động chứ không qua lời nói đơn thuần. Chuẩn anh nhỉ
Một chú công an đi tuần thì gặp một thằng bé đang ngồi nặn tượng ven đường rất say sưa. Chú công an mới nổi tính tò mò lại gần hỏi: - Ê cu! Mày làm gì đấy? - Dạ em nặn anh công an ạ! - Ừ, tốt! Nhưng mày nặn bằng gì thế? - Dạ em nặn bằng cứt ạ! - Á, thằng này láo! Tao cấm mày nặn chú công an bằng cứt nhá! Tao đi một vòng quay lại mà mày còn tiếp tục là tao bắt mày lên đồn đấy. Lát sau, chú công an quay lại vẫn thấy thằng chọi kia miệt mài nặn nặn. - Ê thằng kia! Lúc nãy tao bảo thế nào? Sao mày vẫn ngồi đây nặn? - Dạ, em có nặn anh công an nữa đâu? Em nặn chú bộ đội rồi. - Ừ, tốt! Thế mày nặn chú bộ đội bằng gì? - Dạ, em nặn chú bộ đội bằng đất sét ạ! - Ừ, nhưng sao mày không nặn chú bộ đội bằng cứt? - Dạ không được đâu anh! Nếu nặn bằng cứt thì lại ra anh công an ạ.
Hai vợ cồng yêu thơ đối đáp. Tuyệt Cô vợ đọc: "Sách đã cũ rồi phải không anh Sao nay em thấy anh đọc nhanh Không còn đọc kỹ như trước nữa Để sách mơ thêm giấc mộng lành" - Anh chồng ngâm: "Sách mới người ta thấy phát thèm Sách mình cũ rích, chữ lem nhem Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm" - Cô vợ thanh minh: "Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay Đọc hoài vẫn thấy được bay bay Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác Nếu mà khám phá sẽ thấy hay" - Anh chồng lầu bầu: "Đọc tới đọc lui mấy năm rồi Cái bìa sao giống giấy gói xôi Nội dung từng chữ thuộc như cháo Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi" - Thằng hàng xóm hắng giọng sang: "Sách cũ nhưng mà tui chưa xem Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Rượu ngon phải chọn bạn hiền E rằng khi xỉn bạn “khiền” thân ta Người mô rượu mới thật thà Vậy khi không uống chắc là gian ngoan Đời này chọn bạn khó khăn…..