Nhờ sự chỉ dạy của 2 sư phọ , em tập tành nháp thử Thơ phú gì đây bác xích lô Mùi thơ khăn khẳn tựa phân bò ... Chua hơn cả khế cùng chanh quất.. Thế nên hay dở chẳng buồn lo ...
Luôn có cách mà bạn ! Cái gì cũng có nguyên lý của nó cả , đừng bao giờ bó tay ! Mình chưa làm được chứ không phải là không làm được . Bạn cứ vào box này nhiều kiểu gì cũng thành thơ. Mới hôm qua mình còn cứ nghĩ đến thơ là sợ (bị ám ảnh bởi môn văn từ xưa) . Sau 1 đêm ngồi nghe 2 sự phụ đối ẩm bây giờ cũng hiểu được bập bõm đôi chút Thơ tạo nên những khoảnh khắc tuyệt vời Bạn thử tưởng tượng 2 bác mỗi bác 1 nơi ngồi gõ phím lách cách tâm sự với nhau qua thơ như đêm qua là hiểu Đến khi bác Đức xin thôi đưa con đi học mà thơ vẫn cứ bay ra Thơ thú vị lắm bạn ạ
Cao thủ thơ trào phúng xuất hiện rồi đây. Từ giờ làm thơ chắn trên Sân đình lại phải chau chuốt rồi. Không có anh 9 lại nhắc: Thơ - Mùi - Chua - Thế! (Mà sợ nhất bị thay từ Chua bằng 1 loạt tính từ khác thì hỏng!)
A di đà phật! Các bác làm thơ mà chẳng quan tâm trước sau??? Thiên thời - Địa lợi - Nhân hòa. Các cụ phạt không ù được đâu. Cửa đình là chốn để ăn chơiBác nào có sức cứ việc bơiBơi ra biển rộng làm con cáEm với hai ông góp con gà Nhà bác đã cao lại xe hơiHoa rơi trước cửa tựa cổng trờiEm nhìn em ước được như bácĐể vợ con em ngán thịt gà
Mọi người cứ để ý kỹ xem bài thơ này Bác xichlo làm có hay không : Anh chín văn về quê tám văn khi đưa tiễn về thì ngã bị què chân ....Các hàng văn còn lại lần lượt làm công việc để cứu chữa...Các quân bài mà chắn mà Bác dùng thơ tả thành câu chuyện rất hay tả rất có hồn, Hay thật ..xin bái phục thi sĩ xichlo,
Em rất sẵn sàng , khả năng em thiếu nhưng tự tin em có thừa Avatar là quà tặng của bác Đức ! E không muốn món quà này vô nghĩa đâu
ƯƠC MƠ NHƯ CỤ CHÁNHNGỒI ĐẤY MÀ MƠ NHÉLăm lăm cây gậy trên tay (Cụ chánh)Đi tìm tam thất bọn bay đâu rôi?Về xem bát sach nó ngồiChờ chi chi tới để rồi tòm temThất vạn nghe thấy hét lênCửu sách vác đèn chạy tới chạy luiCửu vạn vác đá đây rồiChi chi mà tới thì đời nát tanMột vòng chẳng thấy kẽ gianNgoảnh mặt xuống chiếu thấy toàn chi chi (mắt cụ hoa lên)Cụ Chánh hắng giọng cười khìTám đỏ bạch thủ chì chi hai lèo.../....xichlo
VỊNH SÂN ĐÌNH 1 Sân Đình có Đép - mát - xtơ Suốt ngày chống nạnh đứng canh cửa Đình Hỏi sao Đép đứng một mình? Đép rằng: "thấy đứng 1 mình cũng vui" Hỏi rằng có đứa nào xui? Đép rằng: "chẳng có đứa nào xui, cứ làm" Hỏi rằng có phải tính bàn? Đép rằng: "Tui nhất, nỏ cần bàn với ai" Hỏi rằng Đép ngại nhất ai? Đép rằng: "ngại nhất Ông Giáp, ổng quai, ổng trừ (money)" Hỏi sao thấy Đép cười trừ? Đép rằng: "vừa gặp cha khùng trong Sân Hắn thua chắn, hắn nổi khùng Nhăm nhe đe dọa đá bay Sân Đình Nghĩ rùi cũng thấy giật mình Cười trừ cho khỏe, tại mình chứ ai!" Hỏi rằng Đép có thù dai? Đép rằng: " thù thường thì có, thù dai tớ thường"! Hỏi rằng Đép có tình thương? Đép rằng: "tớ có, tình thương nhất "xiền"" Hỏi rằng Nước Việt mấy Miền? Đép rằng: "Nước Việt 3 miền Bắc, Nam, còn lại đó là Miền Trung Chú mà cứ hỏi lung tung Tui đây oánh chú, chú đừng kêu la Nhưng mà lỡ Chú có la Nhớ la khe khe kẻo vang Sân Đình Bà con chẳng hiểu sự tình Cho rằng Tui đứng 1 mình ... LA CHO ZVUI" O-CE?
Bát sách trong nọc mới raCái mồm hút thuốc.... như hoa ngó cầnChi chi tẩn ngẩn tần ngầnCái ... cửng tếu như cần câu rô.
VỊNH SÂN ĐÌNH 3 (SÂN ĐÌNH và CỦ KHOAI) Củ khoai lăn ở Sân Đình Ăn mà không nướng chắc mình bụng đau Củ khoai luộc ở Sân Đình Ăn vào sung mãn thấy mình thích Yêu Củ khoai ăn với Củ khoai No rùi chơi chắn tức thì Ù xuông Củ khoai ăn mà chẳng nhai Khi ngồi chơi chắn nó nhoài ra Sân Củ khoai mang phận Củ khoai Sân Đình túm được Hắn nhai tức thì. Củ khoai sầu giận mần chi Sân Đình biết được chỉ thân mình tèo. Chót mang thân phận bọt bèo Khoai về luộc nấu cả nhà mình vui. Khoai ơi thui chớ sụt sùi Tui đây hiểu lắm ... thui đành ... nín đi! O-CE?
Hà Thanh ơi hởi Hà Thanh......thua chắn lại quay ra vịnh thơ roài... Đề nghị Hà viết thơ không đươc đỏ mặt nhé
Gi mà ghê quá vậy ta Tui đây chơi chắn cũng là mua vui. Ngồi chơi xét vận hên xui Biết người biết sức tui chơi dài dài. Thiên hạ nhân thiên hạ tài Nghe ngóng học hỏi miệt mài là tui. Chia sẻ những người mới chơi Phát triển môn chắn truyền đời về sau. Khoai tui có trc có sau Chẳng chơi cầu lơi, chẳng cầu vinh quang. Nay mai trống đánh hội làng.. Chia vòng đấu bảng, ta nàng gặp nhau...Thanks
Thơ Tăng Thanh Hà đọc rất thú vị! Xin họa lại vì yêu thích cho vui chứ không xỏ xiên đâu! Hà như táo rụng Sân Đình Anh là gái chửa đi rình của chua. hí hí hí!!!!!!!!!!!!