Cùng đọc và suy ngẫm http://phunutoday.vn/chia-se/dan-ong-ngoai-tinh-nghi-gi-99212.html Người ta cứ ngỡ là khi không hạnh phúc với vợ, người đàn ông mới ngoại tình, mới lừa dối vợ, trong khi sự thật có thể không phải như vậy. Theo một nghiên cứu của trường Ðại Học Rutgers, 56% đàn ông ngoại tình là để được hạnh phúc hơn trong đời sống hôn nhân. Phần lớn các ông chồng hài lòng với những gì họ có và không hề có ý định “xây dựng phòng nhì.” Nhưng họ lại vẫn muốn lên giường với người phụ nữ khác trong lúc còn mặn nồng cùng vợ. Ảnh minh họa Hầu hết các ông vẫn còn yêu vợ trong khi lừa dối vợ Những người đàn ông ngoại tình không phải đã hết yêu với vợ mà vì họ cảm thấy không hài lòng với tình trạng hôn nhân hiện tại. Cuộc sống sau hôn nhân với biết bao nhiêu những trách nhiệm mới, nỗi lo mới đôi khi khiến cho các bạn chẳng còn thời gian để mà nghĩ đến những hành động lãng mạn như hồi còn yêu, và người ta thì thường quan niệm rằng chỉ đàn bà mới cần và thích sự lãng mạn. Chính quan điểm sai lầm đó mới dẫn đến việc đàn ông ngoại tình. Người đàn ông cũng luôn khao khát những phút giây nhẹ nhàng lãng mạn, nhưng lai khó có thể nói ra, điều họ thường làm là chờ đợi. Chính vì thế, khi người tình bên ngoài có thể mang lại những điều mà đàn ông muốn thì chuyện đàn ông ngoại tình là khó có thể tránh được. Ðể tránh điều này nên có kế hoạch đi chơi tối với nhau, dành thời gian cho quan hệ vợ chồng, nói cho nhau nghe về những ước mơ và hy vọng, chứ không phải chỉ có nói về công việc, hay vấn đề con cái. Đối với đàn ông, ngoại tình chỉ là một thú vui bên ngoài Khi phụ nữ ngoại tình, thường có suy nghĩ xấu đó là rời bỏ gia đình của mình, nhưng đàn ông thì ngược lại, họ ngoại tình chủ yếu chỉ để tìm kiếm niềm vui bên ngoài mà thôi. Họ rất ít có suy nghĩ ly hôn hay để gia đình tan vỡ. Đàn ông ngoại tình, đơn giản chỉ lạ sự thỏa mãn thể xác, không giống với kiểu ngoại tình tư tưởng của phụ nữ - đây mới chính là kiểu ngoại tình nguy hiểm nhất. Đàn ông ngoại tình không có suy nghĩ chung thủy Người cần chung thủy là vợ họ, với ràng buộc về cả mặt tình cảm lẫn pháp lý mà họ còn chẳng chung thủy thì với người tình, lấy gì để bạn có thể đòi hỏi hay đảm bảo được sự chung thủy từ họ. Mà sự chung thủy chính là thứ tạo ra tình yêu. Đàn ông ngoại tình thường không dám bỏ vợ, vị thế họ càng cao, họ càng không dám bỏ. “Bồ là lều, vợ là nhà, thà bỏ lều chứ không bỏ nhà”. Những người nhân tình chỉ là nơi để người đàn ông ngoại tình tìm kiếm niềm vui mới, hay chỉ là chỗ để họ có thể thỏa mãn những ham muốn của mình, chính vì thế mà họ sẽ chẳng bao giờ có suy nghĩ chung thủy với người tình của mình. Tìm kiếm sự mới mẻ trong hôn nhân Bản chất của đàn ông là sự ham muốn khám phá. Chính vì vậy, khi họ thấy nhàm chán trong một mối quan hệ, họ sẽ có xu hướng tìm kiếm một điều gì đấy mới mẻ. Ngoại tình chính là việc họ nghĩ đến đầu tiên.
NHỚ! Hoàng hôn bóng ngả xế tà Đò chiều ế khách la đà ven đê Rượu say chợt tỉnh cơn mê Ớ... ôi, ai đã theo về bên sông!!!
Rót cho đầy chén não nề Tìm chi đáy nước ai về mặc ai Đắm chìm giấc mộng Liêu Trai Ngậm hờn nhành liễu Chương Đài qua sông. 6
Hạnh phúc là gì? Tôi lặng lẽ hỏi tôi Khi giọt đêm đánh rơi lời thì thầm trên lá Giữa cuộc sống bon chen, người ngược xuôi hối hả Có ai sẽ trở về khi ai mãi chờ trông? Tôi tìm câu trả lời trong suốt những mùa đông Mỗi độ xuân sang thiên di ngược đường về tổ ấm Hạ đã qua rồi phượng hồng phai sắc thắm Thu vẫn một mình rụng lá nhớ người xưa… Hạnh phúc là gì? Sau toan tính, hơn thua Được - mất, bại - thành cũng chôn vùi vào đất Chỉ còn một người, chỉ một người duy nhất Đi đến tận cùng vẫn mải miết thương tôi… Tôi nở nụ cười giấu tiếng nấc trong môi Lặng ngẫm về một thời đã qua, tương lai và hiện tại Rồi nhận ra mình chẳng còn khờ dại Để mãi kiếm tìm một hạnh phúc xa xôi! Hạnh phúc là… có người để yêu thôi!!! st
Hỏi thì hỏi để hỏi thôi “Hỉ nộ ai lạc….” khoảng trời riêng ta Một bến sông vạn người qua Ảnh hình lưu bóng còn là mấy ai Neo thuyền khóc mướn, thương vay Hoài niệm xưa, nặng u hoài khôn nguôi.
Xa em rồi, anh có nhớ? Đã bao giờ người buồn khi xa vắng Rồi vô thức gọi tên em nhung nhớ Những kỷ niệm vào buổi chiều mưa đổ Anh còn nhớ mình có một tình yêu? Người có từng chợt gặp bài hát đó Bỗng bâng khuâng nhớ hoài kỷ niệm xưa Rồi tự lòng thẫn thờ anh có hỏi Em ngày xưa giờ đang ở nơi nao? Có khi nào trong đêm người chợt nhớ Giọng nói em, nụ cười hồn nhiên đó Rồi đưa tay nghe tim mình khẽ đập “Xa nhau rồi anh cũng rất nhớ em" Đã bao giờ người lướt qua con phố Rồi dừng lại và nhớ đến ngày xưa Chính con phố chúng mình nhiều kỷ niệm Chỉ ngậm ngùi xa em rồi còn đâu? Đến bây giờ anh có còn tự hỏi Ở nơi xa em có hạnh phúc không? Người có từng một lần nào bất lực Vì nhớ thương nhưng không thể quay về
Em đợi anh về Nỗi nhớ mong gửi qua những cánh thư Em gọi anh là "chàng trai của biển'' Cái gì gắn kết hai người không quen biết Là tình yêu mãnh liệt phải không anh. Anh nói rằng: "Anh yêu biển trời xanh Yêu sóng cuộn, yêu hải âu tung cánh Tình yêu em tiếp thêm anh sức mạnh Bảo vệ biển trời, tổ quốc yêu thương" Em thương anh mỗi sớm phải lên đường Khi màn sương ướt đẫm vai áo lính Nhưng trái tim anh vững vàng kiên định Tổ quốc cần, ta chẳng ngại hi sinh Sự xa cách có phải kẻ vô hình Đôi lúc làm em hoang mang, lo sợ Khắc khoải về đêm, cồn cào nhung nhớ Đêm ngủ giật mình, thèm lắm vòng tay Đêm qua đêm, và ngày lại qua ngày Tình đôi ta càng đậm sâu biết mấy Bên cạnh em anh dịu dàng tin cậy Đôi vai gầy, ủ ấm cả đêm đông. Khi gặp em, chẳng kịp tặng đoá hồng Cái ôm siết, ấm nồng nhưng vội vã Vượt qua cả quãng đường dài vất vả Anh trao em một biển cả nhớ mong. Sự đợi chờ ai có thể đếm đong Lúc giận hờn có đêm ròng thức trắng Bạn bè đùa, sao tình mình bình lặng Chẳng ồn ào như sóng biển xô bờ Tình yêu lớn dần cùng những đợi chờ Mơ hạnh phúc và một ngôi nhà nhỏ Nơi có anh, có em, cùng bé "Thỏ" Em gọi con mình vậy được không anh?
Thế thái nhân gian sầu đôi ngả Chạnh lòng nhân ảnh ở chốn xa Nơi đây tấp lập cũng mình ta Lủi thủi cô đơn mỗi chiều tà
ANH LÀ NGƯỜI EM CHẲNG THỂ GỌI TÊN Anh là người em chẳng thể gọi tên Chẳng thể ở bên mỗi khi lòng yếu đuối Anh ở rất gần...nhưng lại xa tầm với Giá được một lần anh khẽ hỏi:"ổn không?" Anh là người em chẳng thể nhớ mong Chẳng thể ngóng trông khi nắng chiều vừa tắt Chẳng thể dịu dàng ôm lấy anh thật chặt Khi gió mùa về em lạnh ngắt bàn tay. Anh là người em chẳng thể tựa vai Để bình yên ngủ giấc dài ấm áp Chẳng thể nào bắt anh ngân nga hát Hay chọc em cười khi đôi mắt rưng rưng. Anh là người em chẳng dám quan tâm Chỉ dám dõi theo trong âm thầm lặng lẽ Chỉ dám nhẹ nhàng gọi tên anh thật khẽ Trong giấc mơ nào người bỗng ghé lại thăm.
Thân cô độc một mình bất đông Dạ cô phòng một bóng hắt hiu Ngước nhìn trời đất buồn thiu Côn trùng than khóc cô liêu trăng buồn Ai thất hứa quên luôn hẹn ước Ai vô tình lặng bước đi xa Để ai xa xót xót xa Để hồn thất lạc la đà đêm sương Ai có lỗi một đường lặng lẽ Ai bỏ đi không để lời chào Để ai lòng giá nao nao Để ai mắt ngóng tình lao đao tình Xa cách biệt lặng thinh không nói Cánh chim trời đã mỏi rã rời Tiếng kêu thảm thiết chơi vơi Cõi lòng tan nát tơi bời hồn loang Đâu số phận hoang đàng kịch cỡm Đâu uất hận máu rớm tim đen Vàng hoe dưới bóng ngọn đèn Môi ai bầm tím… lệ hoen mi hờn… Đau cùng cực …gì hơn được nữa Lời thơ ơi sao chửa bay xa Gửi vào trong chốn trắng ngà Đau - buồn - giá - buốt …cõi tà dương buông… Lọ mọ tự nhiên vào được toppic này. Thấy hay nên đưa vào đây cùng đọc
Em sợ mùa thu qua mau Mình gặp nhau nhé anh! Ngoài kia gió mùa đã thổi Biển đêm thì thầm mời gọi Con sóng nào ngủ yên…? Mình yêu nhau nhé anh! Dẫu đất trời rộng lớn Giữa mênh mông chiểu muộn Mình vẫn tìm thấy nhau… Em yêu anh Bằng tình yêu của người đàn bà Đã đi qua thời nông nổi Không ồn ào, hờn rỗi Nhưng thừa nồng nàn mỗi phút bên nhau. Những nụ hôn đằm sâu Dài cả một mùa Ướt mềm trong nhung nhớ Tan theo từng hơi thở Vòng tay ôm ngọt ngào Mình chảy vào nhau. Thu đã sang thật rồi Nhưng em sợ mùa qua mau Chẳng kịp gửi chút gì trong gió Mỗi sớm mai thức dậy Nghe lòng mình rất rõ… Mình gặp nhau nữa nhé anh!
THƯƠNG LẮM PHÙ DU Ơi ! Ôi thương quá phù du là thế đấy ! Bởi chúng mình có đến được với nhau đâu Anh tận muôn sao mà em thì dưới đáy biển sâu Làm sao anh có thể là loài chim bói cá ? Hãy cứ mặc em với gió gào sóng cả Cuộc đời này định mệnh đã sắp riêng Em bọt bèo nào dám mộng mị thần tiên Biết thân phận ước mơ nào đâu dễ ! Thương thương quá phù du là như thế ! Vẫn yêu thương vẫn trìu mến ngọt ngào Chôn kín trong lòng riêng với nỗi niềm đau Cố vui để quên đi ... điều không thể ! Phù du ơi ! còn bao điều không kể Vì chúng ta lỡ góc bể chân trời Rong rêu thì theo sóng biển chơi vơi Trăng sao ấy vẫn là của trời cao vời vợi ! (Sưu tầm)
Chia Tay Trong giấc mơ em thầm gọi tên anh Dù hai đứa hai phương trời xa lắm Mấy ngày giận nhau thời gian đằng đẵng Tóc rũ buồn, không ai vuốt cho vơi Rừng phong vàng, lá xao xác lá rơi Thiếu vắng anh, gom thu về trải đệm Đã xa rồi, những buổi chiều âu yếm Mộng một ngày, ta sánh bước bên nhau Tình yêu hai ta, giờ đã phai màu Vết thương lòng anh không nguôi rỉ máu Em cố vá nhưng trời cao có thấu Đành ngậm cười… buông hai tiếng chia tay Em chờ anh, biết bao tháng bao ngày Thời gian rữa ủ con đường mục nát Nụ hôn cuối, ta trao nhau đã nhạt Níu kéo làm gì, tan nát tim em Trong giấc mơ hằng đêm Sẽ không còn anh nữa Con tim em khép cửa Ru tình ta ngủ yên. (Có lẽ sẽ rất lâu em mới quay lại Hà Nội. Giử đến anh bài thơ thay lời chào từ biệt.)
Gửi em NC Vì sao anh nhớ em thế này? Thương nhớ đong đầy trong lòng mắt Buổi chiều còn gặp nhau đây, mà đêm đã nhớ như vậy! Em hỡi em có hiểu có hay? Tình anh như núi cao biển rộng, gom bốn phương trời xây thành lũy. Biển trời nào mà không xanh, thì xin em nhớ cho rằng em hiển nhiên chiếm ngự hồn anh. Em ơi! Ngồi đây thương bóng thương hình Ngồi đây tơ tưởng riêng mình, với niềm mơ ước vây quanh. Em ơi! Ước gì mình là đôi chim Ước gì mình là sao đêm hay là trăng rọi sáng đường hoa. Để anh đưa đón em sớm chiều trên lối đi về không còn thiếu. Trọn đời mình gần bên nhau, tình yêu thêm sắc thêm màu. Không còn lo thương nhớ người.
YÊU EM.!!! Đừng nói tình yêu là có tuổi Bởi tình yêu chỉ có một mà thôi Tình yêu đến làm tim ta xao động Tóc bạc rồi vẫn như tuổi đôi mươi. Tình yêu đến như là đôi bạn trẻ Tay nắm trong tay,êm ái dịu dàng Dù quỹ thời gian chẳng còn nhiều nữa Vẫn thấy ấm lòng giây phút bên nhau. Ở bên nhau thấy cuộc đời tươi đẹp Tóc hết xanh rồi ta vẫn đắm say Tuổi càng cao tình yêu càng nồng thắm Anh và em đi nốt quãng đường này. Một quãng đường trải toàn hoa hồng thắm Một quãng đường chẳng có gì vướng bận Cuộc đời này vẫn đẹp cánh chim bay.
EM SẼ LÀ EM. Kể từ giờ em sẽ sống vì em thôi Sẽ chẳng vì ai mà buồn nữa Chẳng còn ngu khờ, cô gái mang hài đỏ Bỏ cả thế giới chỉ để yêu một người – Kể từ giờ em sẽ là em thôi Sống cho em, làm những điều mình muốn Chẳng ưu tư, xua tan những phiền muộn Chẳng phải mím môi, để làm vui một người – Kể từ giờ em sẽ là em thôi Sẽ tự trưởng thành, vững tin về phía trước Chẳng vì ai mà phải rơi nước mắt Bước một mình chẳng cần nắm tay ai – Kể từ giờ em sống vì em thôi Dẫu đôi lúc còn vấn vương, trắc trở Nhưng sẽ chẳng để ai làm mình tổn thương nữa Bởi… Thời gian đâu chờ đợi ai.
Anh đừng ghen với qúa khứ của em Người em chưa quên…nhưng chẳng còn yêu nữa Kỉ niệm vẫn còn…nên làm sao không nhớ Nhưng khi yêu anh…em thật sự chân thành. Anh ấy cùng em…qua một chuỗi ngày xanh Nhưng đã buông tay…bỏ mình em ở lại Em ngỡ rằng…suốt đời đau đớn mãi Chính anh là người mang lại những niềm tin. Kỉ niệm buồn gìơ đã lắng vào tim Còn những khát khao…in hình anh ở đó Anh đừng vì chút ghen tuông bé nhỏ Mà quên chúng mình đang có một tình yêu. Em cần nhất ở người em thương yêu Là bao dung…luôn hiểu điều em nghĩ Quá khứ qua rồi…mình đừng nên ích kỉ Mang giận hờn làm nhạt vị tin yêu.
Anh ơi gió lạnh đã về rồi Người còn biền biệt chốn trùng khơi Năm tháng lạnh lòng mong mỏi đợi Dẫu biết ngày về còn xa xôi Phố vắng mình tôi bước bơ vơ Ru bao thương nhớ viết dòng thơ Nhờ gió gửi về phương xa ấy Hẹn người sẽ đọc ở trong mơ Lạnh lẽo đông về thêm lạnh lẽo Hoàng hôn nắng đổ lạnh hoàng hôn Đông qua lặng lẽ rồi đông chết Mà bóng người xưa vẫn hững hờ Anh hỡi, anh ơi! Lòng tôi rét Đêm về bóng nguyệt xé hồn côi Một mình tôi khóc nỗi phân đôi Anh ơi! Gió lạnh sắp về rồi…