thơ ngẫu hứng SÂN ĐÌNH PRO : " Sân đình có chắn pro " Người người đều thích nhà nhà đều yêu Giúp cho thư giãn mỗi ngày Chồng thì đánh chắn vợ đà muốn chơi " Nhái rồi " lại có con gà Càng to càng thích muốn đà bắt ngay Vỗ đùi mỗi lúc trượt " chì " Kêu trời vì lỡ đánh con mất " ù " Càng '' gò '' càng chết ai ơi '' Tám đỏ '' đâu dễ nên thì ù '' tôm'' Chớ tham mà bắt '' chi chi '' Để rồi hết '' bảo '' lại ngồi ngẩn ngơ Cho nên phải biết thế bài Giống người '' chủ soái '' biết người biết ta Trăm trận trăm thắng không thua Vang danh chắn thủ '' sân đình pro ''.
Hội thi thơ chắn lại mở rồi Xuân về náo nức cánh đào tươi Cá tôm khoe sắc tha hồ quẫy Chi chi nảy chiếu thoải mái cười.../.
Theo thể " Thất ngôn tứ tuyệt " sao câu đầu lại tám chữ nhỉ ??? Xóa bớt chữ " rồi " có phải hay không !
Từ khi em biết Sân Đình Ba cây,sóc đĩa em khinh luôn rồi Giờ em chỉ chắn,phỏm thôi Không đi tụ tập để rồi vợ la .................................................... Vợ em chẳng biết (Môn ta) Nhưng em bật máy cũng sà vô xem Những van gà to thấy thèm Khi em bị mất nhìn em cô...cười ....................................................... Chẳng phải đi sớm,về khuya Chẳng phải lê lết,chầu rìa xin chân Chẳng phải vay mượn nợ nần Vị nay đã có bạn thân Sân Đình...
CHẮN, CẠ, GÀ NUÔI HOA RƠI CỬA PHẬT, ĐÂU DỄ NHẶT CÁ LỘI SÂN ĐÌNH, ĐÓ KHÓ XƠI HÃY ĐỢI GÀ NUÔI TO RỒI BẮT ĐỪNG CÓ ĐÌ TÔI NHÉ NỌC ƠI? CHƠI HAI THUA, ĐƯỢC TẤT DO TRỜI CHƠI TỨ THÌ THÊM, CHÚT Ý NGƯỜI ĐƯỢC THU GẤP BA TIỀN CHƠI NHỊ HAI NGƯỚI DỄ KIẾM, LẠI DỄ CHƠI. TRÒ HAY, MAY RỦI ĐỂ ĐỠ BUỒN ĐỪNG CÓ MÊ SAY, TRẮNG ĐÊM LUÔN QUÝ NHẤT TRÊN ĐỜI, LÀ SỨC KHỎE HẾT ĐỎ,DÂY ĐEN NHỚ CHUỒN CHUỒN. 27/1/2016
Làm thơ chỉ để Thi thơ Làm thơ về Chắn, thế gian này đầy Chắn Chắn Cạ Cạ trên tay Ù ngay chính cổng, cả làng hoan hô Ván sau em đợi chi chi Ai dè trượt cổng bì đè chít luôn Lần sau có đợi chi chi Lừa về chính cổng, đè cho hết đè
Thơ ca cháu vốn không ham Cơ mà hết bảo nên làm vài câu Sân Đình Sân Đình danh tiếng đã lâu Người chơi cũng lắm người chầu cũng đông Cháu xưa Bát sách chửa thông Cửu vạn chẳng biết Chi ông chẳng rành Vào đây trốn vợ bạo hành Ai ngờ mê mải giờ thành Trạng nguyên Bao nhiêu mệt nhọc ưu phiền Hoa rơi cửa Phật lên tiên tức thì Say lòng với Bạch thủ Chi Nhà lầu xe đẹp cười khì mấy đêm Ngư ông bắt cá dưới thuyền Ao đình cá lội bạn hiền kết giao Chắn là cái thú thanh tao Bác nào chưa biết cứ nhào vô đây Cam đoan chỉ một đôi ngày Lèo, Tôm, Tám đỏ đủ say cả đời.
Giờ chi đã ở cửa người ta Nước mắt trong tim ùa ra Vài ba đứa đứng quanh hò la Ấy là thành đám cưới gà của người ta Tôi biết do tôi mà ra Đánh sai sách không nghe lời cha Buồn thay la lá
HỌC ĐÁNH CHẮN Lên bài năm chắn què ba Cháy nhà cũng mở thế nào cũng ra Đã là lối đánh ông cha Học cho phải phép mới là đạo nhân Quả là kiến thức uyên thâm Học không hết chữ đánh nhầm như chơi Giữ cho đầu óc thảnh thơi Ngư ông cá lội hoa rơi Sân đình!
Què ba chạm bát nên ù Tiếc ngẩn dân làng vịn đĩa bu Cửa dưới ôm lèo dăm chú dọa Nhà trên ngửa chiếu mấy ông hù Sanh bài kiểm chắn thêm vài cước Đốc nọc ăn tiền lãi mấy xu Bạch định ham chờ ra thất sách Chi lên tám đỏ đãi anh khù
Không chắn què năm khó ù Lên bài xếp mãi chẳng người bu Kề bên bạch định liền dứ Đối cánh thiên khai cứ hù Kính xướng rung đùi thu một cục Suông ngồi nghển cổ kiếm vài xu Ghi lời vợ dặn cao tay bốc Đến vận trì thông dẫu kẻ khù
Thấy "khuân đồ"... kéo lại ăn Mần thêm "cá chép" cậu kia hằn Không cần chiếu, lờ tam vạn Chẳng thích bòn, bỏ thất văn Cửa dưới lăm le ôm nọc mở Nhà trên ngẫm nghĩ với cây mằn Chi bạch thủ nhờ xa nhé Tám đỏ hai lèo úp "quấn khăn"
Này vác nặng * ! chắc thèm ăn Cụ chánh * nhường luôn kẻo lão hằn Thích tẩy duyên nàng bát sách Ưa đè mộng chú tam văn Lân la cái hĩm quân bài xỉa Nhấp nhổm thằng cu đĩa nọc mằn Nước rẻ chờ lên nhọc xướng Đây rồi ! giữa cửa nhị quàng khăn *
Cửu Vạn: Vác hòm cửu vạn mọi đường Thời buổi kinh tế thị trường khó khăn. Bát Vạn: Mua ngay một chú chép vàng Tám vạn đồng chẵn chợ làng rẻ hơn. Ngũ Sách: Còn ai vẫn giữ mộng mơ Con thuyền xuất ngoại đang chờ ở đây. Nhị Sách: Trống bỏi quyến yến mê oanh Chồn chân, lưng khọm biến thành cụ non. Tứ Sách: Đắt mối cô chớ vội mừng Hãy lo mua sữa liệu chừng “hát-vê”. Tam Văn: Tưởng gì một gã du côn Thọt chân làm mất cá tôm của làng. Tứ Vạn: Luật ra cậu có ngãng tai Xích lô nghễu nghện có ngày lên bưng. Bát Văn: Thôi thì nhờ cậu tám văn Đánh võng hôn đất què chân chữa giùm.
Tự sự Đời vô tình chắn đến với tôi Không học phí, không sớm tối-vô tình Vì chắn cờ bạc-bạc tình Vợ con nheo nhóc, tội tình lắm thay Bỗng đâu sân đình game hay Cho ta cái thú giải khuây tâm hồn Không cờ bạc, chẳng rưọu chè Đã lên là có bạn bè anh em Không kể gần, chẳng kể xa Lương duyên một mối chắn là thú vui Khi ta buồn, lúc ta say Ù thông được ván bay bay trong lòng
"Mỗi câu thơ được post riêng biệt ở các bình luận khác nhau. Nếu viết chung vào 1 bình luận sẽ chỉ được tính 1 câu thơ." Ý này của BTC mà được các thí sinh nghiêm túc thực hiện thì chả mấy mà topic này đạt 1000 trang.