Thơ vui chắn cạ Củ khoai lang Con cửu văn nhảy ra định nhắm Mình Bạch định thèm lắm làng ơi Không ngờ thằng dưới nó xơi Bạch định có đốm hết hơi không ù.
Củ Khoai Lang Có Bác nào chơi chắn theo triết lý chi chi này không.. Chi chi tài sản quốc gia Nó đã đến nhà.... thề không đánh đi Đánh chắn thề mãi khắc ghi Có chi là đợi... chi chi đến cùng.
Thơ vui Chắn cạ của Củ khoai lang Ra đường sợ đụng công nông Sân đình sợ nhất bảo không còn gì Chơi chắn sợ nhất nọc đì Làng ù sợ nhất cửa chì người ta..
ĐÂY SÂN ĐÌNH CHẮN ( Chế Đây thôn Vĩ Dạ Tác giả : Củ khoai lang)...... Ai ơi vào chơi sân đình chắn? Game chắn sân đình chơi rất hay Bàn nào phòng đấy đông vui hội Ngồi chơi thư giãn suốt tối ngày. Bát theo lối cửu, chi đường mây Ngũ chùa buồn thỉu đợi hoa lay Chi chi thuyền ai ngồi hóng cá Lùa kịp về cửa chì mới hay. Mơ lại bắt gà , lại nhờ xa, Bảo em nhiều quá nhìn không ra... Ở đây game chắn như ĐỜI thật Ai biết là chơi rất thích mà ?
CÁI Cái nhất: cửu, ngũ, chi chi Cái tiến: nhị, lục chạy đi mất rồi Cái lùi: tứ, bát bạn ơi Cái đối: tam, thất ta thời nhắc nhau.
Cái nhất: cửu, ngũ , chi chi Cái tiến: nhị , lục chạy đi mất rồi Cái lùi: tứ,bát bạn ơi Cái đối: tam,thất ta thời nhắc nhau.
------------------------ Xin Cám ơn Củ khoai lang rất nhiều, đã tặng tinh thần và vật chất! Tôi rất cảm kích.Trân trọng cám ơn!
Chưa thấy ai có bài về kiểu thơ bút tre tôi xin làm bài này góp vui: ĐÔ VẬT MÊ CHẮN Hà bắc có anh "Lưu Trùng Dương" vật nổi tiếng khắp vùng quê ta Từ ngày chia tách tỉnh ra Nên anh về với tỉnh nhà Bắc ninh Thời trai trẻ :Vật rất kinh Bao nhiêu Đô khác "ngửa mình, nằm im" Thò tay sờ :thế gọng kìm Bốc luôn, quật xuống nhấn chìm phút giây Giờ già : Dương vật yếu ngay Chỉ ham mê chắn suốt ngày Lèo tôm ! Rồi thế nào cũng có hôm Qua bên "Kinh bắc Lèo tôm" hội nhà Trước là thăm hội bên ta Sau là thăm hỏi Dương già vật sao? Có ai về bên kia sông Đuống (!) Cho ta theo về nghe Quan họ hát giao duyên Có ai về bên kia Kinh bắc Cho ta theo về vui chắn hội Lèo tôm. ------ TB: Anh Lưu trùng Dương trước đây là người huyện Quế võ tỉnh HB cũ. là Đô vật quốc gia nổi tiếng một thời! (!) Xin dược nhớ đến bài Bên kia sông Đuống của nhà thơ Hoàng Cầm.: "Em ơi buồn làm chi? Anh sẽ đưa em về bên kia sông Đuống"....
CHẮN CẠ SÂN ĐÌNH Bãi ngô, Xó bếp , lại Vỉa hè... Chắn cạ Sân đình thú thú ghê Tiếc lúc "ôm lưng", khi "ấp bẹ" Đêm về mơ tưởng được "ù đè".
Phòng chơi đã đủ bốn người. Cả phòng thống nhất để tôi cược gà. Gà góp là của chúng ta, Cẩn thận khóa cửa cho nhà yên tâm. Phòng có kẻ xấu rắp tâm Rình trộm gà béo mình chăm rồi bùng. Rủi có bạn nghi giữa trừng Ba người còn lại tranh hùng cùng nhau. Vui vẻ từ trước tới sau, Nhắc nhau chớ để nỗi đau mất gà.!
CHƠI CHẮN SÂN ĐÌNH Sân đình vui hội chắn online Khắp nơi chắn thủ được đua tài Kẻ chì bạch thủ, người bạch định Tám đỏ hai lèo có thiên khai.
VUI CHỐN SÂN ĐÌNH Vui thay là chốn Sân đình Bãi ngô, Xó bếp chúng mình đê mê Một hồi bốc nọc thật ghê Bỗng đâu đỏ chót chi chi nảy rồi Bạn"Chì bạch thủ chi" ngay Ba nhà còn lại chân tay rụng rời Lại chia lại bốc nọc thôi Lại đợi ván mới lại ngồi đê mê.
Vinh danh chắn thủ Sân đình luôn mở cửa sẵn sàng Vinh danh chắn thủ thật vẻ vang Người thì"Cự phú", người"Cao thủ" Kẻ"Cước ù to", kẻ "Lão làng".
Cước ù: Phá thiên "Lên bài không có một chắn nào Toàn què với cạ ù làm sao?" Nếu mà ù được thì vui lắm "Tám đỏ hai lèo" cũng giống nhau.
Cước ù: Hoa rơi cửa phật Bài ai ăn được ngũ chùa Nam mô niệm Phật để chờ phép tiên Bạch thủ nhị vạn mà lên Trúng ngay giữa cửa ba bên khóc thầm.
Cước ù: Ngư ông bắt cá Trên tay có chắn Chi Chi Và đôi ngũ sách lầm lì ngồi mong Cá kia cá ở trên sông Nhảy ngay chính cửa cho ông bắt gà (Nhớ phải bạch thủ đấy nha Ù rộng thì chỉ tính là Chì thôi).
Cước ù: Cá lội sân đình Ăn được ngũ vạn người ơi Ngồi chờ bát vạn ở nơi sân đình Bạch thủ lên đúng cửa mình Nôm na làng gọi "Sân đình cá bơi..."
Bây giờ gà sắp sang canh Muốn làm thơ nữa cũng đành chịu thôi Vợ em nó bắt ngủ rồi Nếu còn chắn cạ... thì thôi... e hèm...
CHƠI CHẮN GẶP BẠN Chơi chắn Sân đình sướng làm sao Tấp nập người ra lại kẻ vào Gặp chàng quân tử nơi "Bụi chuối" Em thầm mơ tưởng và ước ao.